Brass Restoration
Tác giả: Twincle Drop
Nhóm dịch: Yandere Translation
Genre: Comedy, Romance, Drama, Slice of life, Angst
Trang chính: English - Japan (Download 2 bản Eng hoặc Jap tại 2 tranh chính tương ứng)
Rating: 15+ (Non-H, nhưng nội dung có phần khêu gợi và bạo lực)
). Mong mọi người đọc và góp ý
Câu chuyện của Brass Restoration xoay quanh cuộc sống của Ryo, một cậu học sinh lớp 11 (chắc vậy, cậu chàng có cả kouhai lẫn senpai trong trường mà) rất đam mê âm nhạc và chơi nhạc, hay cụ thể là chơi trống. Nhưng chẳng may cậu trong một vụ tai nạn, cậu chàng bị xe lửa cán qua (không đến mức khủng khiếp như trong Gantz đâu nhé
) và bị đứt mất tay trái trong tai nạn đó. Lẽ dĩ nhiên, Ryo đã mất đi khả năng chơi trống được người cha truyền lại. Sau khi ra viện, Ryo đã cố gắng quay về với cuộc sống thường ngày với bạn bè của cậu và quan trọng nhất là tìm lại con đường trở về với âm nhạc (khi mà cậu đã không còn chơi nhạc được nữa).
Các nhân vật khác
Higuchi Yukino (ひぐち ゆきの): Cô giáo chủ nhiệm lớp của Ryo, dạy môn tiếng Nhật và đồng thời là trưởng clb âm nhạc trong trường luôn. Cô có một vẻ ngoài rất xì tin: Trên miệng nhâm nhi một điếu thuốc và kẹp bên nách là một chai rượu sake to tướng, sẵn sàng để cô phang một phát đau đến nổ đom đóm
Có tin đồn trước cô từng là một tay anh chị của một băng đảng trong giới giang hồ, còn thực hư ra sao thì... chỉ có dân giang hồ mới hay biết
Cô xuất hiện trong route của Minori và Yui, tuy nhiên ở route Yui bạn sẽ biết được nhiều chi tiết về cô nhất.
Yamaguchi (やまぐち): Đây sẽ là "tình địch" của Ryo trong Minori's route
Well, cũng không hẳn, nhưng ít ra con bé này sẽ cố gắng giành lấy Minori từ tay của Ryo (cho phép tớ gọi Yamaguchi là con bé, nhân vật này làm tớ ngứa mắt quá
). Trong khi tớ rất thích dàn nhân vật của Brass Restoration thì con bé này lại làm tớ tức đến điên đầu
Ban đầu có tài chơi nhạc đã đành, nhưng mà lại cứ thích làm cao, đếch thèm chơi nhạc cho hết mình, rồi đến lúc chịu chơi nhạc thì lại cứ bắt người khác (ở đây là Minori) phải chứng kiến nó chơi, phải xem nó chơi giỏi đến thế nào để mà còn ca tụng nó. Nói thật, ai gặp đứa con gái như thế này ngoài đời thì phang nó một nhát thật đau cho tớ 
Higuchi Michika (ひぐち みちか): Cái tên một lần nữa lại nói lên phần nào thân thế của nhân vật này, đây là em họ của cô Yukino. Tuy nhiên tất cả những gì tớ có thể nói là nhân vật này sẽ được nhắc tới trong Yui's route và là một nhân vật đã... quá cố
Chủ cửa hàng: Ông chỉ là một nhân vật phụ, tuy nhiên trong Yoshine's route, ông là một người rất gắn bó với Ryo. Ông làm chủ một cửa hàng bán các mặt hàng liên quan đến âm nhạc, cũng là một con người có lòng đam mê âm nhạc, là người đưa cho Ryo những lời khuyên vàng ngọc trên con đường trở lại với âm nhạc của cậu chàng. Nói chung, ông sẽ là một nhân vật rất tuyệt nếu đất diễn của ông nhiều hơn.
[/spoil]
Cả trò chơi có tất cả 16 ending, trong đó có 1 ending thường, chẳng đi đến đâu cả. Mỗi heroine sẽ có 1 good ending và đôi ba bad ending hoặc normal ending. Bạn sẽ biết được cái nào là good ending dựa vào đoạn credit cuối game.
Cốt truyện
Ấn tượng ban đầu của tớ về BR chỉ có thế này: một trò chơi dating sim bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả. Đã thế lại còn là hàng doujin, non-H nữa thì thà nuốt xong một route của nó rồi chuyển sang chơi Da Capo cho khỏe (và fappable
)
Thế nhưng càng đọc BR tớ càng thấy bị cuốn hút bởi cốt truyện của nó. BR thu hút tớ bởi một câu truyện được viết rất trôi chảy, tự nhiên và đặc biệt là cực kỳ hài hước. Những suy nghĩ, lời nói của anh chàng Ryo vào đầu câu truyện luôn đầy tính sarcastic, thế nên mỗi khi cậu chàng này nhận xét về một việc gì đó (trong đầu hay ngoài miệng) là y như rằng nó biến thành một trò cười. Nhiều lúc tớ cũng đến nước phải ôm bụng mà cười vì những tình huống hài hước đến mức... lố bịch mà cậu chàng Ryo tưởng tượng ra
Giai đoạn sau của BR, câu truyện bắt đầu nghiêm túc dần và bắt đầu xuất hiện những mâu thuẫn gay gắt đến mức tưởng như không thể giải quyết nổi. Có những lúc những trường đoạn cao trào này trở nên dramatic đến mức tớ không thể cầm lòng nổi
Và sau khi đi đến hết Minori’s good ending, tớ đã dẹp ngay ý định chơi Da Capo để chơi nốt các route còn lại trong BR vì bị thôi thúc mạnh quá.
BR có kịch bản rất tốt, quá tốt là đằng khác. Tớ không định spoil chi tiết nào ra đây đâu, tuy nhiên tớ có thể nói rằng các tình tiết trong BR được diễn biến khá trôi chảy, không có một chút khiên cưỡng, thiếu tự nhiên nào mặc cho câu truyện có xuôi theo lựa chọn nào của bạn đi chăng nữa. Tớ không rõ tại sao, nhưng dường như tại bất cứ thời điểm nào của cốt truyện, luôn có một cái gì đó thôi thúc tớ click sang text block tiếp theo chỉ để giải tỏa câu hỏi “Rồi sao nữa? Rồi sao nữa?” luôn vương vấn trong đầu. Tuy cùng mang những chi tiết hài hước và dramatic trong cùng một cốt truyện, nhưng nhóm kịch bản của Twincle Drop đã khéo léo sắp xếp để cho hai yếu tố này không bao giờ “giẫm chân lên nhau”. Nhờ việc pha trò đúng lúc, đúng chỗ và dừng trò đùa lại đúng lúc để nhường chỗ cho những trường đoạn nghiêm túc nên khi hài hước thì BR trở thành một VN theo thể loại comedy đúng nghĩa mà khi kịch tính thì nó cũng dramatic hết mức để... moi nước mắt của người đọc. Quả thật trong lần chơi đầu tiên, tớ đã không thể kềm nổi nước mắt khi Ryo khóc trong vòng tay của Minori mà thú nhận rằng niềm đam mê âm nhạc chưa hề mất đi như cậu vẫn khăng khăng phủ nhận
Cốt truyện trong mỗi route một khác, bởi trong một route, mỗi heroine sẽ giúp đỡ Ryo theo đuổi âm nhạc theo một cách khác nhau để bạn không thấy nhàm chán hay có cảm giác “ai confess mà chả được” :21: Chốt lại mỗi route là những good ending rất tuyệt, giải quyết được những vấn đề đau đầu được đặt ra trong suốt cả route, tuy nhiên có khi ngay cả những normal ending cũng mang lại một cảm giác thỏa mãn không kém gì good ending (Kouri’s route là điển hình). Tất cả những gì về BR, từ những trò đùa được chêm vào đầy ngẫu hứng, cách xử lý tâm lý tình cảm khéo léo và tinh tế, sự tế nhị trong những tình huống “tưởng như không có gì”, làm cho tớ có cảm giác như đang đọc một tác phẩm được tạo ra bởi Key (nhớ sao những Kanon, những Clannad,... do hãng này làm nên, thậm chí là cả ONE nếu bạn tính cả từ thời pre-Key). Về cảm nghĩ riêng, tớ thấy Yui’s good ending là hay nhất, tuyệt nhất, bởi lẽ vốn Yui’s route đã là một route đầy drama và những biến chuyển về tâm lý tình cảm, các normal ending thì lấp la lấp lửng không thỏa mãn. Yui’s route mang lại cảm giác Ryo có thể đánh mất cô nàng này bất cứ lúc nào, làm tớ thấy quý Yui, quý cái nữ tính của cô nàng này đến ghê gớm nên good ending của nó tớ thấy thỏa mãn và “hả hê” hơn hẳn các good ending còn lại. Tuy không có H-scene nào nhưng...
Tổng kết lại, Brass Restoration là một câu truyện tuyệt vời về tình bạn, về tình yêu, về nghị lực trong cuộc sống. Đã lâu lắm rồi mới có một visual novel (đặc biệt là hàng doujin) có thể thôi thúc tớ đi đến hết từng cái ending một, đọc hết từng text block một (mình thành thằng gàn dở mất rồi
) chỉ để thưởng thức cốt truyện của nó. Đây có lẽ là một tác phẩm doujin để đời từng được dịch và phân phát trên mạng, nói cách khác, BR là hàng free tốt nhất mà bạn có thể đòi hỏi kể từ khi có True Remembrance.
Nói đến việc dịch, có lẽ tớ không cần phải nói nhiều về trình độ dịch thuật của TakaJun, phải không? Anh đã làm xuất sắc công việc của mình một lần nữa, khi mà không những truyền đạt được trọn vẹn cái hồn của câu truyện mà còn chêm vào đó đôi ba trò chơi chữ bằng tiếng Anh. Công việc anh làm không chỉ dừng ở mức dịch, mà đã lên đến mức bản địa hóa cả tác phẩm là vì thế. TakaJun quả đáng mặt đối thủ với Seung Park (gp32) về khoản này.
Hình ảnh
Cho phép tớ nói ra một câu mà đáng lẽ tớ phải nói vào cuối phần này: hình ảnh của BR đúng là số dzách! Không, thật đấy, nếu đem so phần hình ảnh của BR với các “đồng sự” doujin khác có hình ảnh cũng rất khá như LEAVEs, True Remembrance hay thậm chí là... Tsukihime (tớ không có ý chê bác Takeuchi đâu nhé, fan Type Moon tha mạng tớ
) thì hình ảnh của BR phải dùng từ “ăn đứt”. BR sử dụng một tông màu tươi tắn, vừa mắt. Các ảnh nền được chụp từ hình thật nhưng được xử lý rất “mịn” để trông có vẻ giống hình vẽ tay. Các nhân vật được vẽ sắc nét, xinh xắn và... móe đến mức unđỡable
Đặc biệt các bức CG của game trông rất đẹp, góp phần làm tăng độ dramatic (cũng như hài hước) trong một trường đoạn lên rất nhiều. Chất lượng của chúng cũng một tám một mười nếu đem so với hàng thương mại, có những lúc nếu không vì cái độ phân giải 640x480 thì có khi tớ đã nhầm tưởng mình đang xem CG từ hàng thương mại ấy chứ. Đôi ba hiệu ứng đồ họa cũng là bổ sung đáng khen cho game. Tóm lại không còn gì để chê về màn trình diễn hình ảnh của BR nữa. 
Âm thanh
Trò chơi không được lồng tiếng, dĩ nhiên, không thể đòi hỏi điều này ở hàng doujin được (cho tớ biết xem có hàng doujin nào được lồng tiếng ngoài Narcissu, A Dream of Summer với lại Moonshine xem :21
. Bù vào đó, BR có một dàn soundtrack rất hay. Các track của BR thay đổi linh hoạt, uyển chuyển giữa các trường đoạn để hợp tông với tâm trạng của các trường đoạn đó. Âm thanh của những bản piano khi réo rắt, lúc thì thư thái, quãng thì căng thẳng, khi thì lại đầy tâm trạng. Phải nói là các bản piano được soạn rất hợp lỗ tai người ta, góp phần tạo tâm trạng cho người chơi mỗi khi vào một cảnh nào đó, đặc biệt là những khung cảnh dramatic. Các đoạn track không có tên, nhưng nếu có, tớ muốn gọi tên đoạn piano được đánh lên trong cảnh Ryo nghe tiếng sáo của Minori và Yoshine-senpai cất lên trong bóng tối của nhà ga (không có đoạn track ấy thì có lẽ tớ đã không
). Thật là kỳ diệu khi chứng kiến tiếng đàn piano có thể làm nên những gì trong BR, nó hay hơn rất nhiều màn trình diễn cũng của tiếng đàn piano trong May Sky. Tớ chỉ những mong rằng có thể nghe được tiếng của nhiều nhạc cụ hơn trong BR mà thôi (tiếng sáo chẳng hạn)
Các hiệu ứng âm thanh trong BR nghe cũng tạm ổn, nếu như không có một vài âm thanh nghe hơi bị... “khó lọt tai”. Tuy nhiên bạn có thể an tâm rằng các hiệu ứng âm thanh không đến mức “chối tai” như trong May Sky (vâng, lại là May Sky =_=, thật trùng hợp là cái tên Minori lại xuất hiện trong cả hai tác phẩm này).
Mechanic
Rất giống game của Key, BR có một độ khó đáng kể. Các lựa chọn không dễ dàng như bạn tưởng, có khi nó dẫn đến những kết quả không thể lường trước (mà vẫn hợp lý và tự nhiên mới hay) tùy theo tâm lý phức tạp của nhân vật lúc bấy giờ. Trò chơi có rất nhiều lựa chọn (đừng lo, không nhiều đến cái mức phải... đặt cả giờ cho đồng hồ báo thức như D.C đâu) đủ để chơi khó bạn và tăng giá trị chơi lại cho BR, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là bạn dễ đâm đầu vào một cái bad ending ngay. Trong game có một chức năng rất hữu ích (mà ngay chính các game thương mại cũng bỏ quên hoặc không nghĩ tới) là “quay trở lại lựa chọn trước đó” để tiện cho bạn thử nghiệm các lựa chọn của mình và nghiễm nhiên làm cho cái công đoạn trial & error bớt cực nhọc hơn nhiều (mặc dù không giảm được độ khó của game đi là bao). Tuy nhiên BR có một hệ thống save&load cực kỳ bất tiện vì bạn chỉ có thể load lại cảnh từ một đoạn được đánh dấu cố định sẵn chứ không được save&load tự do – một điểm trừ nho nhỏ cho sự bất tiện này.
Phần còn lại trong bài tớ xin dành cho những giây phút đáng nhớ mà tớ bắt gặp bất chợt trong BR (kèm theo đôi lời comment tự sướng
)
Tớ dám cá rằng đây là món nem Việt Nam
Nếu như chưa hề đọc BR, chắc bạn sẽ nghĩ Ryo là một tên Dickoto 2.0 vì cảnh này :24:
Thôi, quên những gì tớ vừa nói đi, hắn là Dickoto 3.0
Erm... Dickoto 4.0
Dickoto 5.0, kể từ nay tên Dickoto phiên bản gốc chưa là gì với chàng Ryo này
Đây không phải là một yaoi game, tớ xin nhắc lại: đây KHÔNG phải là một yaoi game
Wtf? BR có cả sci-fi kìa :21:
Chàng Ryo nói quá đúng
Ryo =


nên mới bị treo máy rồi :24:
OMG! Apocalyptic!
Tớ xin bảo đảm, game này không có H-scene nào
Tớ nhắc lại: game này KHÔNG có H-scene nào!
Wait, wtf?
Ryo có thể gỡ bom không thua gì điệp viên, mặc dầu chỉ có một tay
Gigolo... wtf?
Tiếc quá, để bảo đảm BR giữ mức rating 15+ mà Twincle Drop đã không mô tả chi tiết việc này xảy ra thế nào :24:
Bản thân Ryo cũng nhận thức được điều đó, vì vậy đừng cố gắng cưa cưng Tsubomi làm gì
Tớ đã nói gì nhỉ? Koutarou rất nhạy bén mà
Lolz! Chàng Ryo có một kiểu cười kinh dị hơn cả loài khỉ :24:
Nhưng khoan, cô Yukino còn kinh dị hơn
Đây là lý do rating của BR không thể thấp hơn mức 15+
Lolz! Chàng Ryo của chúng ta là người que tăm :24:
WTF? Hắn mua một cái eroge ở Akiba mà mất có 2190 yen thôi sao? Lucky bastard!
Một lý do nữa làm tớ thích Yui: cô nàng phát ngôn những câu quá chuẩn, như câu trên chẳng hạn
Cám ơn mọi người đã đọc bài, hẹn gặp lại
(mặc dù tớ vẫn ở đây chứ có đi đâu đâu) 
Brass Restoration

Thông tin
Tên: Brass RestorationTác giả: Twincle Drop
Nhóm dịch: Yandere Translation
Genre: Comedy, Romance, Drama, Slice of life, Angst
Trang chính: English - Japan (Download 2 bản Eng hoặc Jap tại 2 tranh chính tương ứng)
Staff
Twincle Drop
- NOYS
Producer, Scenario (Common:2/7-2/14, Yoshine:2/7-, Yui:2/1-)
- Chimatamiumi
Planning, Scenario (Common:2/6, Kouri:2/7-2/15, Yui:2/7-2/14)
- Sonoyari Katana (KaTana)
Script, Scenario (Minori:2/7-)
- freebird
Scenario (Kouri:2/16-)
- Akari
Character design, CG
- Sera Itsuki
CG
Special Thanks:
Kaoru
Kuzumi Ryousuke
Azurewing
Tsukimori Safaia
jam
GA
Producer, Scenario (Common:2/7-2/14, Yoshine:2/7-, Yui:2/1-)
- Chimatamiumi
Planning, Scenario (Common:2/6, Kouri:2/7-2/15, Yui:2/7-2/14)
- Sonoyari Katana (KaTana)
Script, Scenario (Minori:2/7-)
- freebird
Scenario (Kouri:2/16-)
- Akari
Character design, CG
- Sera Itsuki
CG
Special Thanks:
Kaoru
Kuzumi Ryousuke
Azurewing
Tsukimori Safaia
jam
GA
Yandere Translation
Translation: TakaJun
Programmer/Hacker: ArchDemon
Proofer/Editor: Balcerzak
Beta testing: Kjoery, s3ven
Programmer/Hacker: ArchDemon
Proofer/Editor: Balcerzak
Beta testing: Kjoery, s3ven
Rating: 15+ (Non-H, nhưng nội dung có phần khêu gợi và bạo lực)
Lời mở đầu
Brass Restoration (BR) là một doujin visual novel được sáng tác bởi nhóm Twincle Drop vào năm 2004 và được TakaJun (chàng translator chủ lực cho dự án Fate/Stay Night) lên kế hoạch dịch để cho ra mắt vào al|together 2006 nhưng chẳng may lại bị lỡ hẹn với festival này. Mới đây (cuối năm 2008) nó được tiến hành tiếp sau 2 năm bỏ ngỏ bởi đội ngũ đã làm nên hành công của dự án Wanko to Kurasou. Tớ thật bất ngờ là cho đến giờ vẫn chưa có ai trên mạng viết 1 bài review hoàn chỉnh cho BR cả (tất cả những gì tớ tìm thấy là đôi ba dòng ý kiến ngắn ngủi trên 1 vài cái blog nào đó) thế nên mới lên hứng viết 1 bài (hơn nữa, phải nói là sau khi chơi xong, tớ không thể không viết review cho BR 

Giới thiệu
Câu chuyện của Brass Restoration xoay quanh cuộc sống của Ryo, một cậu học sinh lớp 11 (chắc vậy, cậu chàng có cả kouhai lẫn senpai trong trường mà) rất đam mê âm nhạc và chơi nhạc, hay cụ thể là chơi trống. Nhưng chẳng may cậu trong một vụ tai nạn, cậu chàng bị xe lửa cán qua (không đến mức khủng khiếp như trong Gantz đâu nhé

Giới thiệu nhân vật
Các nhân vật chính
Takiguchi Ryo/Ryou (たきぐち りょう): Protagonist của câu truyện. Ryo có người cha từng làm một tay trống tài năng và nổi tiếng, ông đã truyền lại cho cậu niềm đam mê và năng khiếu chơi trống. Trong phần lớn thời gian của câu truyện, Ryo sống trong thời gian sau khi bị mất cánh tay trái, tuy nhiên thật ngạc nhiên là cậu vẫn có thể vượt khó để sống một cách bình thường như chưa hề bị mất tay bao giờ. Cậu là thành viên của câu lạc bộ âm nhạc trong trường.
Araragi Minori (あららぎ みのり)
:24: Cái tính ngớ ngẩn ấy của cô bé có thể thấy rõ nhất qua câu cửa miệng "Nyu nyu" hay được Minori trút ra mỗi khi... ba chấm trước một chuyện gì đó. Minori nấu ăn cực dở, trên thực tế, món duy nhất mà cô bé nấu được là... cơm
Minori cũng ở trong câu lạc bộ âm nhạc của trường, với nhạc cụ chơi chính là sáo.
Kashiba Yoshine (かしば よしね)
), bố làm to, etc etc... nhưng tính cách thì hiền hậu, dịu dàng và... ngớ ngẩn nốt (độ ngớ ngẩn của senpai mà đem so với Minori thì cũng "kẻ tám lạng, người nửa cân"
). Yoshine cũng thuộc clb âm nhạc và cũng chơi sáo như Minori.
Itsutsuka Kouri (いつつか こうり)

Satonaka Yui (さとなか ゆい)
Không đâu, đó chỉ là trang phục thường ngày của Yui, một cô nàng tomboy chính hiệu con nai vàng ngơ ngác. Yui có tính cách rất mạnh mẽ, khỏe không thua gì đàn ông con trai (nhà của cô nàng là một võ môn mà lại
). Tuy không chơi nhạc cụ gì nhưng cô có một cách thể hiện niềm đam mê âm nhạc rất riêng, rất cá tính, rất “xỳ tin”: hát. Tuy mạnh mẽ là thế nhưng khi cần, Yui cũng đỏ mặt ngượng ngùng, cũng ăn nói dịu dàng, cũng rất chi nà dễ thương. Thế mới là con gái chứ lại. ]]My favorite girl
Takiguchi Ryo/Ryou (たきぐち りょう): Protagonist của câu truyện. Ryo có người cha từng làm một tay trống tài năng và nổi tiếng, ông đã truyền lại cho cậu niềm đam mê và năng khiếu chơi trống. Trong phần lớn thời gian của câu truyện, Ryo sống trong thời gian sau khi bị mất cánh tay trái, tuy nhiên thật ngạc nhiên là cậu vẫn có thể vượt khó để sống một cách bình thường như chưa hề bị mất tay bao giờ. Cậu là thành viên của câu lạc bộ âm nhạc trong trường.
Araragi Minori (あららぎ みのり)
:24: Cái tính ngớ ngẩn ấy của cô bé có thể thấy rõ nhất qua câu cửa miệng "Nyu nyu" hay được Minori trút ra mỗi khi... ba chấm trước một chuyện gì đó. Minori nấu ăn cực dở, trên thực tế, món duy nhất mà cô bé nấu được là... cơm

Kashiba Yoshine (かしば よしね)


Itsutsuka Kouri (いつつか こうり)

Satonaka Yui (さとなか ゆい)



Các nhân vật khác
Higuchi Yukino (ひぐち ゆきの): Cô giáo chủ nhiệm lớp của Ryo, dạy môn tiếng Nhật và đồng thời là trưởng clb âm nhạc trong trường luôn. Cô có một vẻ ngoài rất xì tin: Trên miệng nhâm nhi một điếu thuốc và kẹp bên nách là một chai rượu sake to tướng, sẵn sàng để cô phang một phát đau đến nổ đom đóm


Yamaguchi (やまぐち): Đây sẽ là "tình địch" của Ryo trong Minori's route




Higuchi Michika (ひぐち みちか): Cái tên một lần nữa lại nói lên phần nào thân thế của nhân vật này, đây là em họ của cô Yukino. Tuy nhiên tất cả những gì tớ có thể nói là nhân vật này sẽ được nhắc tới trong Yui's route và là một nhân vật đã... quá cố

Chủ cửa hàng: Ông chỉ là một nhân vật phụ, tuy nhiên trong Yoshine's route, ông là một người rất gắn bó với Ryo. Ông làm chủ một cửa hàng bán các mặt hàng liên quan đến âm nhạc, cũng là một con người có lòng đam mê âm nhạc, là người đưa cho Ryo những lời khuyên vàng ngọc trên con đường trở lại với âm nhạc của cậu chàng. Nói chung, ông sẽ là một nhân vật rất tuyệt nếu đất diễn của ông nhiều hơn.

Cả trò chơi có tất cả 16 ending, trong đó có 1 ending thường, chẳng đi đến đâu cả. Mỗi heroine sẽ có 1 good ending và đôi ba bad ending hoặc normal ending. Bạn sẽ biết được cái nào là good ending dựa vào đoạn credit cuối game.
Đánh giá & Cảm nhận
*Tất cả mọi đánh giá của tớ đều dựa trên tiêu chuẩn của một doujin visual novel, xin đừng áp đặt tiêu chuẩn của một visual novel thương mại vào cách đánh giá Brass Restoration.Cốt truyện
Ấn tượng ban đầu của tớ về BR chỉ có thế này: một trò chơi dating sim bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả. Đã thế lại còn là hàng doujin, non-H nữa thì thà nuốt xong một route của nó rồi chuyển sang chơi Da Capo cho khỏe (và fappable

Thế nhưng càng đọc BR tớ càng thấy bị cuốn hút bởi cốt truyện của nó. BR thu hút tớ bởi một câu truyện được viết rất trôi chảy, tự nhiên và đặc biệt là cực kỳ hài hước. Những suy nghĩ, lời nói của anh chàng Ryo vào đầu câu truyện luôn đầy tính sarcastic, thế nên mỗi khi cậu chàng này nhận xét về một việc gì đó (trong đầu hay ngoài miệng) là y như rằng nó biến thành một trò cười. Nhiều lúc tớ cũng đến nước phải ôm bụng mà cười vì những tình huống hài hước đến mức... lố bịch mà cậu chàng Ryo tưởng tượng ra


BR có kịch bản rất tốt, quá tốt là đằng khác. Tớ không định spoil chi tiết nào ra đây đâu, tuy nhiên tớ có thể nói rằng các tình tiết trong BR được diễn biến khá trôi chảy, không có một chút khiên cưỡng, thiếu tự nhiên nào mặc cho câu truyện có xuôi theo lựa chọn nào của bạn đi chăng nữa. Tớ không rõ tại sao, nhưng dường như tại bất cứ thời điểm nào của cốt truyện, luôn có một cái gì đó thôi thúc tớ click sang text block tiếp theo chỉ để giải tỏa câu hỏi “Rồi sao nữa? Rồi sao nữa?” luôn vương vấn trong đầu. Tuy cùng mang những chi tiết hài hước và dramatic trong cùng một cốt truyện, nhưng nhóm kịch bản của Twincle Drop đã khéo léo sắp xếp để cho hai yếu tố này không bao giờ “giẫm chân lên nhau”. Nhờ việc pha trò đúng lúc, đúng chỗ và dừng trò đùa lại đúng lúc để nhường chỗ cho những trường đoạn nghiêm túc nên khi hài hước thì BR trở thành một VN theo thể loại comedy đúng nghĩa mà khi kịch tính thì nó cũng dramatic hết mức để... moi nước mắt của người đọc. Quả thật trong lần chơi đầu tiên, tớ đã không thể kềm nổi nước mắt khi Ryo khóc trong vòng tay của Minori mà thú nhận rằng niềm đam mê âm nhạc chưa hề mất đi như cậu vẫn khăng khăng phủ nhận

Cốt truyện trong mỗi route một khác, bởi trong một route, mỗi heroine sẽ giúp đỡ Ryo theo đuổi âm nhạc theo một cách khác nhau để bạn không thấy nhàm chán hay có cảm giác “ai confess mà chả được” :21: Chốt lại mỗi route là những good ending rất tuyệt, giải quyết được những vấn đề đau đầu được đặt ra trong suốt cả route, tuy nhiên có khi ngay cả những normal ending cũng mang lại một cảm giác thỏa mãn không kém gì good ending (Kouri’s route là điển hình). Tất cả những gì về BR, từ những trò đùa được chêm vào đầy ngẫu hứng, cách xử lý tâm lý tình cảm khéo léo và tinh tế, sự tế nhị trong những tình huống “tưởng như không có gì”, làm cho tớ có cảm giác như đang đọc một tác phẩm được tạo ra bởi Key (nhớ sao những Kanon, những Clannad,... do hãng này làm nên, thậm chí là cả ONE nếu bạn tính cả từ thời pre-Key). Về cảm nghĩ riêng, tớ thấy Yui’s good ending là hay nhất, tuyệt nhất, bởi lẽ vốn Yui’s route đã là một route đầy drama và những biến chuyển về tâm lý tình cảm, các normal ending thì lấp la lấp lửng không thỏa mãn. Yui’s route mang lại cảm giác Ryo có thể đánh mất cô nàng này bất cứ lúc nào, làm tớ thấy quý Yui, quý cái nữ tính của cô nàng này đến ghê gớm nên good ending của nó tớ thấy thỏa mãn và “hả hê” hơn hẳn các good ending còn lại. Tuy không có H-scene nào nhưng...
Tớ không thể kềm nổi cơn orgasm trước cảnh này
)[/i][/size]

Tổng kết lại, Brass Restoration là một câu truyện tuyệt vời về tình bạn, về tình yêu, về nghị lực trong cuộc sống. Đã lâu lắm rồi mới có một visual novel (đặc biệt là hàng doujin) có thể thôi thúc tớ đi đến hết từng cái ending một, đọc hết từng text block một (mình thành thằng gàn dở mất rồi

Nói đến việc dịch, có lẽ tớ không cần phải nói nhiều về trình độ dịch thuật của TakaJun, phải không? Anh đã làm xuất sắc công việc của mình một lần nữa, khi mà không những truyền đạt được trọn vẹn cái hồn của câu truyện mà còn chêm vào đó đôi ba trò chơi chữ bằng tiếng Anh. Công việc anh làm không chỉ dừng ở mức dịch, mà đã lên đến mức bản địa hóa cả tác phẩm là vì thế. TakaJun quả đáng mặt đối thủ với Seung Park (gp32) về khoản này.
Hình ảnh
Cho phép tớ nói ra một câu mà đáng lẽ tớ phải nói vào cuối phần này: hình ảnh của BR đúng là số dzách! Không, thật đấy, nếu đem so phần hình ảnh của BR với các “đồng sự” doujin khác có hình ảnh cũng rất khá như LEAVEs, True Remembrance hay thậm chí là... Tsukihime (tớ không có ý chê bác Takeuchi đâu nhé, fan Type Moon tha mạng tớ



Âm thanh
Trò chơi không được lồng tiếng, dĩ nhiên, không thể đòi hỏi điều này ở hàng doujin được (cho tớ biết xem có hàng doujin nào được lồng tiếng ngoài Narcissu, A Dream of Summer với lại Moonshine xem :21


Các hiệu ứng âm thanh trong BR nghe cũng tạm ổn, nếu như không có một vài âm thanh nghe hơi bị... “khó lọt tai”. Tuy nhiên bạn có thể an tâm rằng các hiệu ứng âm thanh không đến mức “chối tai” như trong May Sky (vâng, lại là May Sky =_=, thật trùng hợp là cái tên Minori lại xuất hiện trong cả hai tác phẩm này).
Mechanic
Rất giống game của Key, BR có một độ khó đáng kể. Các lựa chọn không dễ dàng như bạn tưởng, có khi nó dẫn đến những kết quả không thể lường trước (mà vẫn hợp lý và tự nhiên mới hay) tùy theo tâm lý phức tạp của nhân vật lúc bấy giờ. Trò chơi có rất nhiều lựa chọn (đừng lo, không nhiều đến cái mức phải... đặt cả giờ cho đồng hồ báo thức như D.C đâu) đủ để chơi khó bạn và tăng giá trị chơi lại cho BR, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là bạn dễ đâm đầu vào một cái bad ending ngay. Trong game có một chức năng rất hữu ích (mà ngay chính các game thương mại cũng bỏ quên hoặc không nghĩ tới) là “quay trở lại lựa chọn trước đó” để tiện cho bạn thử nghiệm các lựa chọn của mình và nghiễm nhiên làm cho cái công đoạn trial & error bớt cực nhọc hơn nhiều (mặc dù không giảm được độ khó của game đi là bao). Tuy nhiên BR có một hệ thống save&load cực kỳ bất tiện vì bạn chỉ có thể load lại cảnh từ một đoạn được đánh dấu cố định sẵn chứ không được save&load tự do – một điểm trừ nho nhỏ cho sự bất tiện này.
Tổng kết điểm
Cốt truyện: 9/10
Cốt truyện của một doujin VN chỉ có thể vươn tới tầm của Tsukihime là kịch ngưỡng. BR chưa đạt đến tầm ấy đâu, nhưng thiết nghĩ một... à quên, bốn câu truyện cảm động, sâu sắc và ý nghĩa trong cùng một trò chơi cũng là đáng khen đấy chứ?
Hình ảnh: 10/10
Còn gì để chê về hình ảnh của BR không? Tớ không nghĩ vậy, thế nên tớ sẽ không ngại cho điểm tuyệt đối về mảng hình ảnh của nó, một doujin VN có thể thể hiện hình ảnh tới mức này là cùng.
Âm thanh: 8.5/10
BR không được lồng tiếng (dĩ nhiên), các bản soundtrack bằng tiếng piano (và chỉ tiếng piano thôi) xuất sắc. Hầu hết các mẩu hiệu ứng âm thanh là chấp nhận được (hầu hết thôi nhé), không có gì đặc sắc cả.
Mechanic: +1
Độ thử thách cao làm BR có giá trị chơi lại tốt, chức năng quay trở lại lựa chọn trước đó rất tiện lợi nhưng hệ thống save&load thì lại không tiện lợi một chút nào.
Điểm cuối cùng (cốt truyệnx3+hình ảnh+âm thanh+mechanic): 46.5/50
Cứ cho rằng cách chấm của tớ là chưa chuẩn (vì chấm kiểu này thì Tsu chỉ có nước thấp điểm hơn BR
), nhưng gì thì gì BR cũng là một tác phẩm xuất sắc. Nếu bạn chưa chơi (hết) BR, tớ thiết nghĩ bạn đang bỏ phí một viên ngọc quý hiếm rồi đó. Mau mau, dung lượng chưa tới 100 MB của nó chưa nhiều thứ quý giá hơn những gì bạn có thể tìm thấy trong một VN thương mại nặng tới vài GB đấy
Cốt truyện của một doujin VN chỉ có thể vươn tới tầm của Tsukihime là kịch ngưỡng. BR chưa đạt đến tầm ấy đâu, nhưng thiết nghĩ một... à quên, bốn câu truyện cảm động, sâu sắc và ý nghĩa trong cùng một trò chơi cũng là đáng khen đấy chứ?
Hình ảnh: 10/10
Còn gì để chê về hình ảnh của BR không? Tớ không nghĩ vậy, thế nên tớ sẽ không ngại cho điểm tuyệt đối về mảng hình ảnh của nó, một doujin VN có thể thể hiện hình ảnh tới mức này là cùng.
Âm thanh: 8.5/10
BR không được lồng tiếng (dĩ nhiên), các bản soundtrack bằng tiếng piano (và chỉ tiếng piano thôi) xuất sắc. Hầu hết các mẩu hiệu ứng âm thanh là chấp nhận được (hầu hết thôi nhé), không có gì đặc sắc cả.
Mechanic: +1
Độ thử thách cao làm BR có giá trị chơi lại tốt, chức năng quay trở lại lựa chọn trước đó rất tiện lợi nhưng hệ thống save&load thì lại không tiện lợi một chút nào.
Điểm cuối cùng (cốt truyệnx3+hình ảnh+âm thanh+mechanic): 46.5/50
Cứ cho rằng cách chấm của tớ là chưa chuẩn (vì chấm kiểu này thì Tsu chỉ có nước thấp điểm hơn BR

Phần còn lại trong bài tớ xin dành cho những giây phút đáng nhớ mà tớ bắt gặp bất chợt trong BR (kèm theo đôi lời comment tự sướng


Tớ dám cá rằng đây là món nem Việt Nam


Nếu như chưa hề đọc BR, chắc bạn sẽ nghĩ Ryo là một tên Dickoto 2.0 vì cảnh này :24:

Thôi, quên những gì tớ vừa nói đi, hắn là Dickoto 3.0


Erm... Dickoto 4.0


Dickoto 5.0, kể từ nay tên Dickoto phiên bản gốc chưa là gì với chàng Ryo này


Đây không phải là một yaoi game, tớ xin nhắc lại: đây KHÔNG phải là một yaoi game


Wtf? BR có cả sci-fi kìa :21:

Chàng Ryo nói quá đúng


Ryo =








OMG! Apocalyptic!


Tớ xin bảo đảm, game này không có H-scene nào

Tớ nhắc lại: game này KHÔNG có H-scene nào!

Wait, wtf?

Ryo có thể gỡ bom không thua gì điệp viên, mặc dầu chỉ có một tay


Gigolo... wtf?

Tiếc quá, để bảo đảm BR giữ mức rating 15+ mà Twincle Drop đã không mô tả chi tiết việc này xảy ra thế nào :24:

Bản thân Ryo cũng nhận thức được điều đó, vì vậy đừng cố gắng cưa cưng Tsubomi làm gì


Tớ đã nói gì nhỉ? Koutarou rất nhạy bén mà

Hãy tưởng tượng cảnh sau đây được lồng tiếng:
Với 4chan, không có gì là khó tưởng tượng

Với 4chan, không có gì là khó tưởng tượng


Lolz! Chàng Ryo có một kiểu cười kinh dị hơn cả loài khỉ :24:

Nhưng khoan, cô Yukino còn kinh dị hơn


Đây là lý do rating của BR không thể thấp hơn mức 15+


Lolz! Chàng Ryo của chúng ta là người que tăm :24:

WTF? Hắn mua một cái eroge ở Akiba mà mất có 2190 yen thôi sao? Lucky bastard!





Một lý do nữa làm tớ thích Yui: cô nàng phát ngôn những câu quá chuẩn, như câu trên chẳng hạn

Cám ơn mọi người đã đọc bài, hẹn gặp lại

