Cách này được, nhưng lại phát sinh 1 vấn đề khác là phần ráp nối giữa các chi tiết, bề mặt ráp nối giữa các chi tiết phải đạt đến 1 độ phẳng tuyệt đối mà việc này là cực khó trong các sản phẩm đúc , nếu có chút sai sót khi ráp vào sẽ có dị tật ngay
btw: cho dù cậu làm chi tiết có đơn giản đến mức nào đi nữa thì cái khuôn vẫn cần đến 2 phần là đế khuôn và nắp khuôn. Khi đúc, người ta ghép 2 phần đó với nhau và đổ nhựa nóng chảy vào, và dù muốn dù ko thì ngay mối ghép giữ 2 phần khuôn sẽ xuất hiện 1 đường mình gọi là đường nối ghép, cậu dễ dàng nhận thấy đường ghép đó trên các sản phẩm nhựa khác. Xử lí cái đường nối này mất rất nhiều thời gian và công sức hơn làm cái khuôn nên ai cũng phải cố thiết kế sao cho 2 phần khuôn nó càng khít nhau càng tốt. Vậy nên lí do mà mấy con figure nó có giá trên trời là do cách làm ra nó chứ ko phải nguyên liệu hay cái gì khác cả, bạn hãy thử tưởng tượng làm ra dc 1 con figure có những đường cong cực kì mềm mại như vậy thì cái khuôn tạo ra nó phải đạt đến mức chính xác tuyệt đối thế nào rồi đó
Chốt lại: mình vẫn khuyên nên thiết kế khuôn cho cả 1 con hơn là chia nhiều phần ra , và cái khuôn nên ở mức có thể chấp nhận thôi, chứ cố quá thì sẽ quá cố đó

PS: cái khuôn vẫn có thể chia ra nhiều hơn 2 phần nếu chi tiết nó phức tạp. Đừng nói figure , cậu hãy tự thiết kế 1 cái khuôn mẫu chế tạo 1 cái ly hay cái ca uống nước đi thì thấy nó có nhiều rắc rối thế nào