Hidden Lolislayer.

Orange Heart

Uploader
Messages
3,574
Reaction score
3,038
Points
113
Credits
237

Tên: Kuma Kuma Kuma Bear (くま クマ 熊 ベアー)
Tác giả: Kumamo
Họa sĩ: 029
Thể loại: Action, Adventure, Comedy, Fantasy, Slice of Life
Giới thiệu: Yuna, một cô gái trẻ 15 tuổi, một hikikomori chìm đắm trong VRMMO RPG. Dù là hikikomori nhưng cuộc sống rất ổn định vì kiếm được tiền nhờ cổ phiếu. Sau lần cập nhật lớn kỷ niệm 1 năm xuất bản của game cô đang chơi, một sự kiện lớn diễn ra cho các người chơi đã gắn bó với game được 1 năm. Trong sự kiện đó Yuna nhận được một bộ đồ gấu mạnh đến vô lý nhưng lại quyết định ném nó trong túi đồ vì quá xấu hổ để có thể trang bị. Không chỉ dừng ở đó, sau khi trả lời khảo sát của game Yuna đã bị dịch chuyển tới một khu vừng lạ lẫm cùng với bộ đồ gấu trên người. Đây là đâu? Email từ Kami-sama? Thế giới khác?

Đôi lời của người dịch (Orange Heart): Thích bộ này nhưng lười đọc tiếng Anh, bản dịch tiếng Việt thì Sonako drop từ lâu và cũng có vài chỗ dịch sai, không trách được, chính eng nó dịch cũng sai mà bên CLN có tiếp tục nhưng dịch khá thô và sai lỗi chính tả nhiều những chương đầu và sự sida đó kéo dài 40-50 chương chắc sau đó tuyển trans mới nên đọc ổn hơn, không thích hợp dùng lưu trữ. Nên thôi quyết định tự dịch để sau này có buồn thì lôi ra tự đọc. Không đăng trên CLN vì độ sida của người dịch, có thể sẽ đăng nếu đuổi kịp tiến độ bên Novel Updates (mất tầm nửa năm)
Bản dịch này được dịch từ bản tiếng Anh trên Novel Updates, tuy nhiên mình có tham khảo thêm bản tiếng Nhật những đoạn bản tiếng Anh dịch khó hiểu hoặc dịch sai, nên cũng có thể vài chỗ giống với bản dịch bên Sonako/CLN và vài chỗ sẽ khác nên có ai nhìn thấy vui không đối chiếu 2 bản dịch với nhau làm gì cho mệt.

Chính tác giả cũng là người mới vào nghề nên tay nghề còn kém, vài chương đầu đọc khá là sida, sau này có cải thiện.

Tiến độ: 1 ngày 1 chương.

Đăng ở đây chủ yếu tự sướng, không phải 1 PJ chính thức.

Đăng trên này tùy hứng, có thể dịch được trăm chương rồi mới đăng, cơ bản là lười cho lên đây.
 
Last edited:

Orange Heart

Uploader
Messages
3,574
Reaction score
3,038
Points
113
Credits
237
Bản cập nhật được mong đợi từ lâu đã tới.

Tựa game nhập vai giả tưởng VRMMO đầu tiên trên thế giới.

Có rất nhiều chủng tộc, trường phái khác nhau, kỹ năng đa dạng, một trò chơi với nhiều cách chơi kết hợp độc đáo.

Sau một năm kể từ ngày được phát hành, ngày hôm nay sẽ có một bản cập nhật lớn.



Đã được 3 năm kể từ khi tôi trở thành hikikomori, hiện tại tôi 15 tuổi.

Tôi đã thấy trò chơi này một năm về trước. Nó được gọi là World Fantasy Online.

Một trò chơi giả tưởng với cảm giác thực.

Tôi đã bắt đầu chơi được một năm. Cuộc sống của tôi chỉ có game và không có trường học.

Ngủ hả? Tôi ngủ đúng 8 tiếng mỗi ngày.

Tôi cũng buồn ngủ chứ.

Đầu tiên là ngủ, thứ hai là thức ăn ngon, thứ ba là chơi game.

Trường học à?

Làm như tôi sẽ đi đến một nơi ngu ngốc như vậy ấy.

Có một loại giả kim thuật mang tên cổ phiếu ở thế giới này.

Tôi chỉ cần gửi tiền và nó cứ vậy tăng lên đều đặn.

Giống như một trò chơi đơn giản vậy.

Bạn thậm chí có thể nhận được nhiều tiền hơn nếu biết thu thập thông tin.

Cha mẹ tôi từng nói rằng trường học là nơi để kết bạn.

Bạn, là gì thế có ngon không?



Cha mẹ tôi từng rất ồn ào, nhưng sau khi đưa vào tay họ 100 triệu yên thì họ đã im lặng.

Họ không còn về nhà nữa.

Tôi cá rằng họ đang đi chơi đó đây với số tiền mà tôi đưa.

Khi họ hết tiền, họ có thể sẽ quay lại xin thêm.

Thế nên tôi quyết định chuyển đến một căn hộ cao cấp một cách bí mật.

Nó cũng là lời chia tay đến cha mẹ của tôi.

Tôi 15 tuổi, tôi có tiền, tôi cũng có thể nấu ăn. Chẳng có vấn đề gì kể cả khi tôi sống một mình đi nữa.

Tôi có thể đến tiệm để giặt đồ của mình nên nó cũng OK. (OK là giữ nguyên văn tác giả dùng tiếng anh)



Hôm nay tôi sẽ khởi động game lần đầu với bản cập nhật này.

Việc bảo trì đã hoàn tất.

Nó đã hoàn tất mà không xảy ra vấn đề gì, vì vậy tôi vào được game ngay lập tức. (thường thì sau khi bảo trì sẽ xảy ra hiện tượng quá tải sever hoặc có thể là kéo dài thời gian bảo trì vì có lỗi.)



「Chào mừng ngài trở lại, Yuna-sama. Ngài có muốn tôi nói về thông tin của bản nâng cấp mới này không?」



Khi tôi vào game, một người phụ nữ trong trang phục hầu gái hướng dẫn tôi.

Khi bạn bắt đầu chơi game lần đầu tiên, bạn có thể lựa chọn một NPC nam hoặc nữ làm người hướng dẫn của bạn.

Tôi đã chọn một hầu gái dễ thương mà không chút đắn đo.

Quản gia cũng ổn, nhưng tôi thích hầu gái hơn.



「Không cần thiết đâu. Làm ơn bắt đầu sớm nhất có thể đi.」

「Đã rõ. Vậy thì hãy bắt đầu với chiến dịch cập nhật.」(Nó như một sự kiện sau khi cập nhật xong một phiên bản lớn của game, bên Nhật hay có thường là để kỷ niệm hay đánh dấu một mốc nào đó.)

「Có cái đó nữa hả?」

「Có cả một phần quà cho những người đã gắn bó với trò chơi được một năm nữa ạ.」

「Thật chứ?」



Nếu nó là một trò chơi, tôi sẽ không thua bất cứ ai.

Tôi không phải một hikikomori chỉ để chưng đâu nhé.



「Vậy thì, xin mời ngài lựa chọn món đồ yêu thích của ngài từ trong hộp quà này. 」



Khi nữ hầu gái nói vậy, vô số hòm kho báu đã xuất hiện.

Theo như tôi thấy thì đâu đâu cũng là hòm kho báu, hòm kho báu, hòm kho báu. Có vô số hòm kho báu ở đây.



「Chọn từ tất cả cái này hả?」

「Vâng, xin hãy chọn theo ý thích của ngài.」



Cô ấy nói chọn cơ mà với số lượng hòm này thì…

Một căn phòng vô tận với một số lượng hòm kho báu không có giới hạn.

Nghĩ nhiều cũng không giải quyết được gì, vì thế tôi chỉ đưa ra quyết định đơn giản là chọn cái hòm ở dưới chân nữ hầu gái.

Tất cả các hòm kho báu khác biến mất khi tôi lấy một cái ở trên tay.

Có vẻ như tôi không thể chọn lại nữa.

Khi tôi mở hòm kho báu ra…



「Cái quái gì đây ーーーーーーーーー」



Tên đồ: Set Gấu.

Găng tay phải Gấu Đen (Không thể chuyển nhượng)
Găng tay trái Gấu Trắng (Không thể chuyển nhượng)

Giày phải Gấu Đen (Không thể chuyển nhượng)

Giày trái Gấu Trắng (Không thể chuyển nhượng)

Trang phục Gấu Đen và Trắng (tính năng đảo ngược, có một màu khác ở mặt trước và mặt sau. Không thể chuyển nhượng)



Tôi muốn mặc nhưng đã dừng lại vì cái vẻ ngoài lố bịch của nó.

Dù có là trong game đi nữa tôi cũng không thể mặc nó.

Ngay cả khi tôi là một hikikomori không bạn không bè, tôi cũng không thể mặc thứ gì đó xấu hổ như thế này.

Kể cả khi không thể chuyển nhượng, tôi có thể vứt nó ở kho đồ cho mọc rễ luôn.

Dù sao thì, trong trường hợp này cứ ngó qua hiệu ứng xem sao.



Găng Tay Gấu Đen

Một găng tay chuyên về tấn công, sức mạnh tấn công cải thiện khi cấp độ nhân vật tăng.



Găng Tay Gấu Trắng

Một găng tay chuyên về phòng thủ, khả năng phòng thủ cải thiện khi cấp độ nhân vật tăng.



Giày Gấu Đen, Giày Gấu Trắng

Tăng tốc độ tùy thuộc vào cấp độ của người dùng.

Người dùng sẽ không cảm thấy mệt mỏi ngay cả khi đi bộ trong thời gian dài.



Trang Phục Gấu Đen (Mặt trước)

Tăng kháng vật lý và kháng ma pháp tùy thuộc vào cấp độ của người dùng.

Chịu nhiệt. Chống lạnh.



Trang Phục Gấu Trắng (Mặt sau)

Tự động hồi phục thể lực và ma lực khi được mặc lên người.

Lượng phục hồi tùy thuộc vào cấp độ của người dùng.

Chịu nhiệt. Chống lạnh.



Trời hỡi cái sức mạnh ăn gian gì thế này, với cấp độ hiện tại của mình tôi sẽ trở nên bất khả chiến bại ngay khi mặc nó vào.

Nhưng tôi không đủ can đảm để mặc bộ đồ này.

Nhưng cứ vậy thì sức mạnh này sẽ trở nên lãng phí.



「U~n」



Nếu tôi có thể vượt qua được sự xấu hổ tôi sẽ có được sức mạnh. Tôi đang gặp rắc rối!



「Yuna-sama, có chuyện gì sao?」

「Không có gì.」



Ừ thì, tôi sẽ không mặc nó ngay bây giờ, cứ suy nghĩ thêm sau vậy.



「Làm ơn bắt đầu trò chơi đi.」

「Xin lỗi ngài, vẫn còn một bài khảo sát nữa.」

「Khó chịu thật.」

「Xin lỗi ngài, bài khảo sát này chỉ dành riêng cho những người đã chơi được một khoảng thời gian dài thôi ạ.」

「Không còn cách nào khác nhỉ.」

「Cảm ơn ngài rất nhiều. Vậy thì, ngài có thấy bên trong World Fantasy Online vui hơn ngoài đời thực không?」

「Tất nhiên nó vui, hiện thực rất nhàm chán.」

「Ngài có ai đó quan trọng ở thế giới thực không?」

「Hmm, tôi không có ai như vậy.」

Cha mẹ thì điên vì tiền, tôi không đi học nên cũng chẳng có người bạn nào.



「Ngài có một người bạn thân thiết ở thế giới thực không?」

「Không có! Những câu hỏi này thực sự có chịu đấy.」

「Ngài có bất kỳ thứ gì quan trọng ở thế giới thức không?」



Những câu hỏi vẫn cứ tiếp tục được đặt ra mà không quan tâm đến lời nói của tôi.



「Tiền, chắc vậy~」

・・・・・・・・・・・

・・・・・・・・・・

・・・・・・・・・

・・・・・・・・

・・・・・・・

・・・・・・

・・・・・

・・・

・・



Những câu hỏi vẫn tiếp tục.

Rốt cuộc thì cô có bao nhiêu câu hỏi vậy?



「Ngài có tin vào thần linh không?」

「Tín ngưỡng? Tất nhiên là tôi không tin vào nó. Tôi chỉ tin vào chính năng lực của mình mà thôi.」

「Câu hỏi cuối cùng, ngài có nghĩ Trang phục gấu dễ thương không?」

「Tôi nghĩ nó dễ thương. Tuy nhiên, tôi không nghĩ là mình sẽ mặc nó.」

「Đã hiểu. Cảm ơn ngài vì phần trả lời khảo sát.」



Căn phòng bỗng bừng sáng rực rỡ.



「Vậy thì, xin hãy tận hưởng niềm vui của ngài ở thế giới mới.」
 
Last edited:

Orange Heart

Uploader
Messages
3,574
Reaction score
3,038
Points
113
Credits
237
Mình sẽ dịch những từ khóa đặc biệt như マイホーム (My home), メール (Mail) thành tiếng Anh vì nó khá phổ biến trong các loại game RPG, hầu hết game RPG của Nhật cũng dùng katakana cho những từ khóa như thế này, dịch thành Nhà của tôi thì nó hơi ngượng.

Dịch kiểu này chỉ áp dụng khi tác giả sử dụng katakana, nếu gặp kanji thì mình sẽ dịch sang tiếng Việt, như administrators mặc dù khá quen thuộc với dạng game RPG nhưng vẫn sẽ dịch sang là quản trị viên chứ không để tiếng Anh vì tác giả sử dụng 運営.

Mình cũng sẽ thêm nghĩa cho từ để phù hợp với tiếng Việt hơn ví dụ như うまいね sát nghĩa chỉ có nghĩa là khen “giỏi nhỉ” không chủ vị, nhưng mình sẽ dịch thành “Em làm khá tốt trong việc này nhỉ.”


------------------------------------------------------------



Tôi mở đôi mắt của mình ra.

Đây không phải my home. (My home, 1 địa điểm mà nhân vật thường xuất hiện khi đăng nhập vào game.)

Tôi đang ở trong một khu rừng bí ấn.

Trang bị hiện tại của tôi đang là trang bị gấu.

Hai tay, hai chân và cả trang phục.

Là set Gấu mà tôi đã nhận được từ chiến dịch cập nhật trước đó.

Nó được tự động trang bị sẵn lên người tôi, cái trò chơi trừng phạt gì thế này.

Tuy vậy, khi mặc thì lại cảm thấy thoải mái đến bất ngờ.

Khi nhìn xuống tay, tôi thấy một găng tay rối hình gấu.

Tôi thử di chuyển miệng của nó.

Dễ thương quá đi mất.



Tôi nhìn xung quanh nhưng không có ai ở đây.

Cho đến lúc này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì không có ai ở đây để nhìn thấy tôi trong diện mạo đáng xấu hổ này.



「Thay quần áo trước vậy.」



Việc thay đổi trang bị là việc bất khả thi khi không ở trong my home.

Tôi thử lấy vật phẩm từ trong túi vật phẩm, nhưng túi vật phẩm lại không hiện ra.

Bug?

Rắc rối thật, cơ mà thử đăng nhập lại coi sao.



「Tại sao?...」



Màn hình đăng xuất không xuất hiện.

Tôi đã cố thử liên hệ với vài người bạn trong danh sách bạn bè ít ỏi của tôi nhưng một lần nữa màn hình không hiển thị.

Thôi thì giờ cứ mở bản đồ lên để tìm kiếm vị trị hiện tại xem sao.



「Hả?」



Bản đồ không hiển thị.



「Này này, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?」



Tôi thử mở bảng trạng thái.

Nó đã xuất hiện.



Tên: Yuna

Cấp độ: 1

Kỹ năng: Ngôn ngữ thế giới khác, Chữ cái thế giới khác



「Cái gì đây ~~~」



Lỗi cập nhật chăng?



「Oi, chuyện gì đang xảy ra vậy hả mấy tên quản trị viên. Nhân vật mà tôi nuôi nấng cả năm nay giờ lại cấp độ 1, tôi muốn một khoản bồi thường.」



À không, tôi chỉ cần trở lại nhân vật gốc của mình thôi chứ tiền thì khỏi cần.

Tôi nghe được một tiếng chirorin.

Nó là âm thanh thông báo khi nhận được mail.

Tôi nghĩ là nó sẽ đại loại như “chúng tôi xin lỗi” từ quản trị viên, tôi nhìn vào màn hình email, nhưng nó không hiện lên.



「Làm thế nào để đọc bây giờ?」



Khi tôi nghĩ vậy, một màn hình email bỗng dưng hiện ra trước mắt tôi.



Người gửi: Kami-sama



Yuna-chan, xin chúc mừng.

Cô là người được chọn theo như kết quả của cuộc khảo sát.

*clap clap clap clap*
Nơi cô đang ở không phải là một thế giới game.

Đó là một thế giới mà ta quản lý.

Nói cách khác, một thế giới khác.

Ta sẽ để cô sống trong thế giới này.

Tất nhiên, vì nó sẽ khá là tồi khi để cô ở đây trong tình trạng khỏa thân nên ta đã tặng cô một bộ trang phục Gấu như một món quà.

Ngoài ra cũng còn nhiều món quà khác nữa, chúc cô may mắn khi tìm kiếm chúng.



「Một event mới hả?」



Trước hết, tôi chẳng hiểu gì cả, cứ đi tìm những người chơi khác vậy.

Thế giới khác ư, thể loại tiểu thuyết từ đâu ra vậy.

Trong thế giới thực, những thứ như vậy không thể xảy đến được.

Cái sở thích biến thái này từ đâu ra vậy chứ.



Vấn đề là hiện tại tôi không biết được vị trí của mình.

Cấp độ của tôi là 1, tôi sẽ ngỏm củ tỏi nếu lỡ phải chiến đấu với một con quái vật.

Nếu tôi chết tôi có thể trở về my home không nhỉ?

Thôi thì, cứ ra khỏi khu rừng này đã.

Dù sao thì, bắt đầu trò chơi khi không có vũ khí là một rắc rối lớn.

Thứ duy nhất tôi có là găng tay rối hình gấu với cái miệng mở.

Trong khi đang đi bộ ở trong rừng, được một lúc tôi nhìn thấy que gỗ với chiều dài tốt, tôi dùng miệng gấu để giữ nó.



「Mình tự hỏi liệu có thể sử dụng nó thay thế cho một vũ khí không nhỉ?」



Vẫn ổn hơn là tình trạng tay không đánh giặc, tôi quyết định mang theo nó.

Tôi cảm thấy mình như một anh hùng được trang bị một que gỗ.

Trong khi đi bộ trong rừng và quan sát xung quanh, nhìn bề ngoài không khác gì một con gấu với một cái que thì một con sói xuất hiện.

Sói là một dạng quái vật sói thường xuất hiện ở những vùng lân cận của những thị trấn dành cho người mới.

Tôi muốn kiếm tra trạng thái của nó nhưng bảng trạng thái không hiện lên.

Lũ sói cũng có sự khác nhau do sự khác biệt giữa các cá nhân.

Nó có thể là một con yếu, nhưng tôi không chắc tôi có thể cho nó lên thớt chỉ với cái que quèn này.

Ít ra thì nó cũng chỉ đơn thân độc mã chứ không phải đi theo hội.

Tôi giữ que gỗ như một thanh kiếm. Con sói chạy tới và nhảy thẳng đến chỗ tôi.

Tôi nhảy sang một bên như cách mà tôi luôn làm trong game và phi que gỗ về phía con sói.

Nó sẽ là một pha chém đôi nếu tôi có một thanh kiếm.

Con sói khóc lên một tiếng “kyain” và dừng việc di chuyển.

Nó đã bất ngờ bị đánh bại chỉ bởi một đòn duy nhất.

Cái này thực sự là que gỗ của anh hùng hả?

Tôi giơ cao que gỗ lên trời.

Thôi, bỏ chuyện đùa cợt sang một bên.

Hử?

Tôi nhìn con sói, nhưng nó không thay đổi.

Dù rằng tôi đã đánh bại nó, nó lại không chuyển đổi thành vật phẩm.

Khi một con quái vật lên thớt, nó sẽ biến mất và vật phẩm rơi ra.

Thường thì sói rơi ra thịt, lông hoặc đá ma thuật nếu bạn may mắn. Nhưng con sói này lại không biến mất. Tôi chọc nó với que gỗ, không có động đậy gì cả.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đã lên thớt.

Cái email lúc nãy tôi nhận được là thật hả?

Nơi đây thực sự là thế giới khác hả?

Giờ cứ phắn khỏi đây đã.

Máu của con sói đang tỏa ra không khí, những con quái vật khác có thể sẽ bị thu hút bởi mùi của nó.

Tôi không có kiến thức về phân tách tụi sói trong thực tế

Kiến thức của tiểu thuyết và game không thể áp dụng lên nó được.

Tôi đi bộ một lúc trong khi tiện tay cho vài con sói nằm đất nhưng vẫn không thể ra khỏi khu rừng này.



「Đói quá đi~」



Túi vật phẩm không mở ra được nên tôi không thể lấy được thức ăn.

Cơ mà, có thể thức ăn sẽ không thể sử dụng được nếu như đây không phải là một thế giới game.

Tôi cần đi tìm con người trước khi bị mấy con quái vật giết hoặc chết vì đói.



Tôi đi một quãng đường dài ở trong rừng nhưng lại không hề thấy mệt mỏi. Chắc là nên nói cảm ơn với đôi giày gấu nhỉ?

Chúng khá là xấu hổ nhưng lại rất tiện lợi.



「Ai đó, cứu tôi với…」



Là giọng của một con người.

Có thể khá là mạo hiểm nhưng đây là lần đầu tiên tôi nghe được tiếng của một người khác. Tôi hướng về phía giọng nói sợ hãi phát ra. Được một lúc tôi đã đến gần đó.

Một cô bé đang ngã xuống trong khi ba con sói đang đuổi theo em ấy.

Cô bé mất hết sức lực ở chân và không thể đứng dậy nổi.

Tôi nhặt lên ba hòn đá nằm dưới mặt đất trong khi vẫn đang chạy.

Tôi nắm chắc nó trong miệng của gấu đen.

Tôi ném những viên đá để thu hút sự chú ý từ chúng.



Ném. Ném.



「À rế?」



Những viên đá trúng vào những con sói.

Một vệt máu tuôn ra từ ba con sói và cả ba ngã xuống.

Tôi không nghĩ là nó sẽ trúng đâu.

Chẳng lẽ găng tay gấu có thể tự căn chỉnh quỹ đạo? Tôi di chuyển miệng gấu *paku paku*

Những con sói đã chết nên tôi đến gần cô bé.



「Em ổn chứ?」



Tôi nói với một cô bé tóc đen khoảng 10 tuổi.

Dạng nhân vật không thể lựa chọn nên chắc hẳn cô bé là một NPC.



「C, Cảm ơn chị rất nhiều?」

「Tại sao lại là một câu hỏi vậy?」

「Chị sẽ không ăn em chứ?」

「Chị sẽ không ăn em đâu.」

「Chị là Gấu-san ạ?」



Tôi nhớ lại vẻ ngoài của mình và cởi một phần che đầu của bộ đồ gấu đáng yêu ra.



「Thế này thì ổn rồi.」

「A, vâng」



Tôi thử ngó qua trạng thái của cô bé nhưng màn hình vẫn không hiện ra.

NPC lẽ ra phải có lượng thông tin nhất định nhưng cô bé thì không, nó là một bug hay đây thực sự là một thế giới khác?

Khi tôi nhìn sang xác chết máu me của bọn gấu, hiện thực lập tức đập vào mặt tôi.

Lúc này tôi nghĩ mình nên nói chuyện với cô bé.



「Em ở một mình à?」

「A, vâng ạ, mẹ em đang bị ốm nên em đã ra ngoài để tìm thảo dược cho bà.」

「Một cô gái nhỏ như em hả?」

「Em không có tiền, em không thể mua được thảo dược ở trong thành phố nên em đã vào bên trong rừng để lấy. Sau đó em đã bị tấn công bởi lũ sói.」

「Cái thành phố đó có gần đây không?」



Un, thông tin hữu ích getto.



「Dạ, có ạ. Onee-chan không phải đến từ Kurimonia ạ?」

「Chị đến từ một nơi khá xa nơi này. Chị sẽ bảo vệ em về thành phố, đổi lại em sẽ dẫn chị đến đó, thấy sao?」

「Dạ, được.」

「Vậy thì đi thôi.」



Khi tôi chuẩn bị bắt đầu đi



「Onee-chan, chị sẽ để lại xác của lũ sói ạ?」

「Chị không thể phân tách chúng và cũng không thể mang chúng theo bên người.」

「Nó phí quá ạ. Lông sói và thịt sói rất phổ biến, đá ma thuật cũng vậy. Nó khá rẻ nhưng có thể bán được.」

「Em có thể phân tách không?」

「Un, em có thể.」

「Vậy thì làm ơn. Chúng ta có thể chia tiền như nhau, chị cũng sẽ được cứu.」

「Vậy cũng được ạ?」

「Ừ. Chị không thể phân tách và chị cần tiền khi chị vào bên trong thành phố, nó sẽ trở nên hữu dụng.」

「Un, em hiểu rồi.」



Cô bé lấy ra một con dao nhỏ và bắt đầu việc phân tách xác chết.



「Em làm khá tốt trong việc này nhỉ.」

「Un, em thỉnh thoảng có phụ giúp công việc.」



Ngay sau khi xác của ba con sói được phân tách bởi bàn tay của cô bé. Lông, thịt và đá ma thuật đã được phân tách một cách đẹp đẽ.

Chúng tôi chia hành lý riêng cho hai người, nó khó khăn khi không có một túi vật phẩm.

Ở trong trò chơi, nó sẽ được đưa vào hộp chỉ với một lần chạm.



「Thành phố có gần đây không?」

「Un, nó gần đây. Đó cũng là lý do vì sao em ra ngoài để lấy thảo dược.」

「Thế? Em có tìm được thảo dược chưa?」

「Em tìm được rồi. Em đã bị tấn công khi em đang trở về.」

「Vậy thì đi lẹ thôi…」



Tôi tính thử gọi em ấy bằng tên nhưng tôi nhớ ra là mình còn chưa hỏi tên em ấy nữa.



「Là Fina ạ.」

「Chị là Yuna. Vậy thì Fina, đi thôi.」



Sau khi đi bộ được một lúc băng qua khu rừng tôi có thể thấy được tường thành của thành phố ở phía xa.

Ồ, nó lớn một cách bất ngờ.

Chiều cao của những bức tường lớn đến mức tôi có thể nhìn thấy chúng ở khoảng cách xa như vậy.

Với những bức tường ở đó, lũ quái vật sẽ không thể tấn công được.

Trong khi đi bộ tới thành phố tôi cũng hỏi Fina vài điều khác nữa. Thành phố này không phải một trong những thành phố tôi biết trong game. Nó không phải một thành phố có điểm hồi sinh mà những người chơi sử dụng.

Có khả năng thành phố này đã được thêm vào trong bản cập nhật mới lần này, nhưng khả năng nó là một thành phố trong game lại giảm đi khi tôi nghe được những câu chuyện kể từ Fina.

Hãy cứ tin vào việc tôi sẽ có thêm những thông tin hữu ích một khi đặt chân vào thành phố.

Nếu không có một người chơi nào, có lẽ tôi sẽ phải bị thuyệt phúc rằng đây thực sự là một thế giới khác.



Để vào được thành phố, cần phải có thẻ nhận dạng hoặc là thẻ Guild. Khi tôi nói tôi không có cái nào, Fina cho tôi mượn thẻ Guild của em ấy. Nhưng khi vào trong thành phố, tôi phải trả một đồng bạc, có vẻ như họ còn kiểm tra sự hiện diện của lũ tội phạm, em ấy đã nói với tôi như vậy.

Vì tôi chưa bao giờ phạm tội nên nó sẽ ổn thôi.



Chúng tôi vẫn cách khá xa lối vào thành phố nên tôi thử kiểm tra trạng thái của mình.

Ồ, cấp độ của tôi tăng rồi nè.



Tên: Yuna

Tuổi: 15

Cấp độ: 3

Kỹ năng: Ngôn ngữ thế giới khác, Chữ cái thế giới khác, Túi không gian của gấu



Trang bị

Tay Gấu Đen (không thể chuyển nhượng)

Tay Gấu Trắng (không thể chuyển nhượng)

Giày Gấu Đen (không thể chuyển nhượng)

Giày Gấu Trắng (không thể chuyển nhượng)

Bộ Đồ Gấu (không thể chuyển nhượng)



Ồ ya?

Có kỹ năng mới.

Tôi đọc mô tả của nó.



Túi không gian của gấu

Không gian bên trong miệng Gấu Trắng là vô hạn. Nó có thể ăn bất cứ thứ gì. Tuy nhiên không thể ăn được vật có tồn tại sự sống. Những thứ đã được ăn sẽ bị ngưng thời gian.



Có vẻ như tôi đã có được thứ gì đó giống như túi vật phẩm. Ở trong game thức ăn khi cho vào túi vật phẩm sẽ không bị hỏng. Nếu nó giống như vậy thì có khi đây rốt cuộc vẫn là một thế giới game chăng? Nhưng chức năng này lại được gắn vào con gấu.



Tôi đã nghĩ túi vật phẩm này không có gì nhưng có vẻ như có tiền bên trong. Còn có cả một mảnh giấy ở bên trong nữa. Tôi lấy tờ giấy từ miệng Gấu Trắng và đọc qua.



(Ta mang cho cô số tiền cô có ở thế giới của cô. Tất nhiên, vì cô không thể sử dụng số tiền đó ở đây nên ta chuyển nó thành tiền ở thế giới này luôn - Kami-sama)



Tôi rất cảm kích, nhưng cái này lại tăng thêm trọng lượng của bàn cân sang phía đây là một thế giới khác.

Tiền sẽ rất hữu ích nếu đây thực sự là một thế giới khác.

Bởi vì thứ tôi tin tưởng nhất trên thế giới chính là tiền.

Tôi xác nhận rằng có một số tiền nhiều đến vô lý bên trong túi của tôi.

Cơ mà, với số tiền này chẳng phải tôi sẽ có thể ở trong nhà cả đời ở thế giới này luôn sao?

Trước hết, cứ vô thành phố đã rồi nghĩ sau vậy.
 
Last edited:

Orange Heart

Uploader
Messages
3,574
Reaction score
3,038
Points
113
Credits
237
Chúng tôi được người bảo vệ chào đón khi đi đến phía trước cổng thành.

Đôi mắt chú ta đang nhìn thẳng vào tôi dò xét.

Tôi nhớ lại vẻ bề ngoài của mình.

Kuma Kuma Kuma Bear (くま クマ 熊 ベアー tác giả viết 4 chữ Gấu bằng 4 cách viết khác nhau từ trái sang phải hiragana, katakana, kanji, katakana. Sự khác nhau ở 2 chữ katakana là một cái viết theo phiên âm tiếng Nhật, một cái là từ mượn từ tiếng Anh.)

Dù có thay đổi cách viết đi chăng nữa thì ý nghĩa của nó vẫn vậy.

Tôi không lấy làm lạ việc mình bị nghi ngờ, Fina nói với tôi rằng nó trông rất đáng yêu.

Cá nhân tôi cũng cảm thấy nó cực kỳ đáng yêu, đến mức có thể gượng chín cả mặt.

Nó có thể đáng yêu nếu ai đó trạc tuổi như Fina mặc vào.

Dù sao thì, nó không hợp với một hikikomori như tôi.

Đó là lý do vì sao mà tôi không muốn mình bị nhìn quá nhiều.



「Cô gái trẻ kia, cháu là người đã ra ngoài để tìm thảo dược khi nãy nhỉ! Cháu có tìm được gì không?」

「Có ạ~!」



Fina trả lời một cách hạnh phúc.





「Thật tốt quá. Chú mong cháu giữ lời hứa của mình và đừng đi vào quá sâu trong rừng. Dù sao thì khu rừng cũng có rất nhiều quái vật.」



Một nụ cười gượng gạo xuất hiện trên mặt tôi.



「Thế, ojou-chan mặc đồ quái lạ này là ai vậy?」

「Tôi sẽ biết ơn lắm nếu như chú không để ý quá nhiều.」

「Maa, mỗi người có một hoàn cảnh riêng mà. Dù sao thì, cho chú xem thẻ nhận dạng của cháu đi.」



Fina đưa cho người bảo vệ xem thẻ nhận dạng của mình.

Đó là một trong những điều mà Fina đã nói với tôi trên đường tới đây.

Việc đi vào thành phố là miễn phí nếu bạn là người dân sống ở đây, nhưng nếu là người ngoài đi vào thì phải trả phí một đồng bạc để vào.



「Tôi là một du khách.」

「Cháu đi đây đó một mình với vẻ ngoài như vậy sao?」



Tôi giơ miệng gấu *paku paku* lên cho ông chú coi.



「Hiện tại thì là vậy.」



Đó là câu trả lời duy nhất tôi có thể nói ra.



「Thẻ nhận dạng thì sao?」



Một từ phát ra từ miệng chú bảo vệ.

Vấn đề là, tôi không hề có thứ gì đó giống vậy.



「Tôi không có. Tôi có thể vào nếu trả phí một đồng bạc đúng chứ?」

「Không có luôn à? Một tấm thẻ từ bất kỳ thành phố nào cũng được. Thẻ guild cũng được luôn.」

「Nơi tôi từng sống là một nơi không có thẻ nhận dạng」

「Điều đó thật là bất thường.」

「Thật hả?」

「À không, không hẳn.」

「Vậy thì tôi có thể vào trong không?」

「Được rồi, du khách có thể vào nếu họ trả phí một đồng bạc. Những người không có thẻ nhận dạng sẽ bị yêu cầu kiểm tra lý lịch tội phạm. Maa, chú nghĩ sẽ ổn thôi nếu đây là lần đầu tiên cháu đến thành phố này.」



Tôi đưa cho chú bảo vệ một đồng bạc được lấy ra từ miệng của Gấu Trắng.



「Vậy thì giờ đi theo chú tới phòng kiểm tra.」



Từ khi tôi đến thế giới này tôi vẫn chưa phạm tội lần nào nên không có vấn đề gì. Tất nhiên tôi cũng không làm điều đó trong thế giới thực. Thiệt đó.



Tôi được chú bảo vệ đưa đến một ngôi nhà gần với cổng chính.

Cái đó có phải là những doanh trại thường xuất hiện trong tiểu thuyết giả tường không?

Có một cái bàn ở trước mặt tôi khi tôi đi vào, chú bảo vệ đặt một viên đá tinh thể ở đó.



「Để tay cháu lên viên đá tinh thể này. Nếu cháu là một tội phạm nó sẽ chuyển màu đỏ.」

「Chỉ cần để tay lên thôi có đúng không?」

「Ừ, nó sẽ kiểm tra thông qua ma lực của cháu.」



Tôi đặt tay của mình lên viên đá tinh thể nhưng không có phàn hồi nào.



「Có vẻ như mọi thứ đều ổn.」

「Chú có thể nói vậy chỉ với điều này à?」

「Cháu không biết điều này luôn à? Nghiêm túc chứ? Rốt cuộc cháu đến từ đâu vậy?」

「Một ngôi làng xa đây.」

「Vậy thì chú sẽ giải thích về nó. Viên đá tinh thạch này được liên kết với tất cả các viên đá tinh thạch khác ở đất nước này. Khi một người sống ở đây và một em bé được chào đời, một thẻ nhận dạng sẽ được cung cấp và đặc điểm ma thuật cũng sẽ được đăng ký cùng một lúc. Điều này cũng được thực hiện trong những thành phố khác bất kể đâu. Bằng cách đó, có thể biết được người đó đến từ đâu. 」



Cảm giác nó giống như cái việc đăng ký thường trú vậy.



「Và sau khi một tên tội phạm bị phát hiện, nó có thể truyền dữ liệu đến tất cả các viên đá ma thuật khác. Do đó, bọn tội phạm sẽ không thể vào được thành phố nào cả.」

「Điều gì sẽ xảy ra nếu như tôi sử dụng một tấm thẻ giả? Hay là một tấm thẻ của người khác?」

「Điều đó là không thể. Thẻ này được tạo để phản ứng với một sức mạnh ma thuật cụ thể. Thẻ sẽ không phản ứng trừ khi đó là sức mạnh ma thuật đã được đăng ký.」



Ma lực cũng giống như một dấu vân tay vậy nhỉ.



「Nhưng nếu có người không hề đăng ký ma lực trước đó, hệ thống này sẽ không hữu dụng lắm đúng chứ?」

「Cái đó cũng đúng. Nhưng như chú đã đề cập trước đó, nó sẽ không xảy đến với những người sinh ra ở thành phố. Nó chỉ có thể xảy ra khi họ là người sinh ra ở những ngôi làng hay đại loại vậy. Những người như vậy rất hiếm khi mắc phải tội nghiêm trọng」



Có lẽ vậy.



「Đó là tất cả lời giải thích của chú. Cháu có muốn biết thêm gì khác không? Nếu không thì hiện giờ có thể vô thành phố rồi đó.」



Tôi nói lời cảm ơn và rời khỏi căn phòng. Fina đã phải đợi tôi ở ngoài.

Tôi xoa đầu em ấy.



「Yuna-oneechan, mọi thứ ổn chứ?」

「Ừ, mọi thứ đều ổn.」

「Vậy thì ta đi đến guild để bán những phần của lũ sói thôi ạ.」



Bên trong thành phố này không khác thành phố trong trò chơi lắm cơ mà, tôi vẫn cảm thấy cái gì đó khang khác. Và mọi người vì một lý do nào đó cứ nhìn chằm chằm vào tôi. Vì tôi là người lạ mới vô hả?



「Trang phục của Yuna-oneechan nổi bật đó ạ.」



…Tôi quên mất.

Đó là vì vẻ ngoài con Gấu của tôi.

Không cần phải nói, tất cả những người tôi đi qua trên con đường này đều nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi được dẫn tới một nơi giống như hàng quán nằm bên một tòa nhà lớn.

Có rất nhiều những mạo hiểm giả trang bị kiếm và trượng ở bên trong tòa nhà lớn đó.

Màn hình trạng thái không hiển thị nên tôi cũng không chắc họ có là những người chơi hay không.

Tôi muốn kiểm tra thử nhưng hiện giờ tôi sẽ đi theo Fina.



「Chúng ta có thể giao dịch ở đây. Xin lỗi, cháu muốn bán vài nguyên liệu từ sói.」



Fina đang nói với một người đàn ông ở phía sau quầy hàng.



「Không phải là Fina sao? Có chuyện gì xảy ra mà cháu lại tới đây thế?」

「Cháu đến để bán nguyên liệu ạ!」



Fina đặt những nguyên liệu lên trên quầy. Tôi làm theo như vậy.



「Đây không phải là thịt sói và lông sói sao? Chuyện gì đã xảy ra thế?」

「Cháu đã bị lũ sói tấn công trong khi đang ra ngoài để hái thảo dược, và onee-chan này đã cứu cháu ạ!」

「Cháu vào tận bên trong khu rừng sao?」



Ông chú ở quầy lớn tiếng hỏi.



「Un, vì mẹ cháu hết thảo dược rồi ạ.」

「Chú đã nói bao nhiêu lần với cháu rồi, và chú sẽ nói lại một lần nữa: Nếu cháu cần thảo dược thì chú sẽ mang nó cho cháu.」

「Nhưng mà, cháu không thể cứ hỏi chú Gentz được. Cháu không có tiền…」

「Chú đã bảo điều đó ổn mà đúng chứ? Nếu cháu có xảy ra mệnh hệ gì thì chú phải nói sao với mẹ của cháu đây?」

「Không sao đâu mà. Cháu từng vào rừng rất nhiều lần rồi.」

「Nhưng cháu đã bị tấn công bởi lũ sói hôm nay đấy. Rồi thì, ừ, cô gấu kỳ lạ này đã cứu cháu hả? Cô gái trẻ, cảm ơn vì đã cứu Fina.」



Chú ta nói lởi bày tỏ lòng biết ơn một cách khó khăn khi nhìn vào bộ dạng của tôi.



「Không có gì, tôi đã bị lạc nên chúng tôi đơn giản chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi.」

「Tôi muốn cảm ơn cô đúng cách, thế nên tôi sẽ mua lại những nguyên liệu này với giá tốt, cô thấy thế nào?」

「Được thôi.」



Ông chú kiểm tra những nguyên liệu từ lũ sói.



「Để coi… thịt và lông. Khoảng chừng này cho lượng nguyên liệu này nhé.」



Gentz-san đặt tiền ở trước mặt chúng tôi. Tôi không biết nó là nhiều hay ít nữa.



「Vâng, cảm ơn chú!」



Fina nhận nó một cách hạnh phúc.

Em ấy đưa cho tôi một nửa số tiền nhận được.



「Fina, chị sẽ đưa em số tiền này, đổi lại em chỉ cho chị một quán trọ tốt được không? Chị không biết chút gì về thành phố này dù sao thì đây là lần đầu chị ở đây. Mà chị nghĩ chúng ta nên đưa chỗ thảo dược này cho mẹ em trước.」



Tôi nhớ lại lý do tôi tìm thấy Fina ở trong khu rừng.



「Được thôi a. Có một quán trọ tốt ở đường này, em sẽ chỉ cho chị!」

「Cảm ơn em.」

「Fina! Đừng làm bất cứ việc gì nguy hiểm nữa đấy. Cứ nói với chú nếu cháu cần thuốc chữa bệnh.」

「Vâng, cháu hiểu rồi.」



Chúng tôi bắt đầu đi sau khi Fina trả lời xong.



「Ông chú lúc nãy là người quen của em à?」

「Vâng, em luôn luôn được chú ấy giúp đỡ. Thỉnh thoảng có rất nhiều quái vật ở đó nên em giúp chú một tay trong công việc.」



Ra vậy, đó là lý do vì sao em ấy làm rất tốt việc lột da nhỉ.



「Vì thế khi chú ấy phát hiện ra bệnh tình của mẹ em, chú ấy bán cho em thuốc chữa bệnh và thảo dược với gía rất rẻ. Thỉnh thoảng chú ấy còn cho không luôn. Nhưng em không thể cứ mãi hỏi chú ấy về thuốc được…」



Ra đó là lý do vì sao em ấy vào rừng một mình trong khoảng thời gian này à.

Tôi muốn làm điều gì đó cho Fina, nhưng hiện tại thì không thể. Tôi cũng là người đang gặp rắc rối.



「Là nó ạ. Mọi người đều nói thức ăn ở đây rất ngon!」

「Cảm ơn em. Em nên mang thuốc cho mẹ em lẹ đi nhé.」

「Vâng, cảm ơn chị, onee-chan.」



Fina bắt đầu chạy đi.

Khi tôi đi vào quán trọ, một mùi thơm làm mũi tôi phản ứng.

Mặt trời đã lặn rồi. Yup, thời gian cho bữa tối đã đến.

Tôi có thể mong đợi có được một bữa ăn ngon.

Tôi đầu hàng trước cám giỗ của những món ăn ngon và đi vào quán trọ.

Khi tôi vào bên trong, một cô gái trẻ trao cho tôi một ánh nhìn với vẻ mặt bất ngờ.

Vâng, mọi người đều có phản ứng tương tự vậy, phiền thật.

Tôi cũng có tiền rồi, có lẽ tôi nên đi mua vài bộ quần áo bình thường.



「C-Chào mừng đến với quán trọ.」



Cô gái nhìn vào tôi trong khi nói ra một tiếng nhỏ nhẹ.



「Tôi muốn ở lại một đêm.」

「Vâng, được ạ, quý khách đi một mình ạ?」

「Un, tôi đi một mình. Có vấn đề gì sao?」



Tôi sẽ ở đâu nếu như họ yêu cầu phải có cha mẹ đi cùng để ở qua đêm chứ?



「Tất nhiên là không. Bữa sáng và bữa tối là một đồng bạc, nó sẽ chỉ còn một nửa nếu không có thịt.」



Vậy là tôi có thể ở qua đêm mà không gặp vấn đề gì.



「Thế gì tôi sẽ ở lại 10 ngày với bữa ăn có thịt.」

「Nhà tắm mở cửa từ 6 giờ đến 10 giờ tối.」

「Có nhà tắm nữa hả?!」

「Vâng, quán trọ của chúng tôi có nhà tắm. Có phân chia khu cho nam và cho nữ riêng nên xin quý khách yên tâm.」



Một tình toán sai lầm tuyệt vời. Tôi không bao giờ nghĩ ở quán trọ này lại có phòng tắm luôn ấy.



「Tôi có thể ăn ngay được không?」

「Được thôi.」



Sau khi lắng nghe cô gái nói, tôi lấy ra 10 đồng bạc từ miệng của Gấu Trắng.

Ngay khi cô gái đưa tay ra nhận tiền, tay cô ấy chụp lấy Gấu Đen.



「Waa, tôi xin lỗi. Nó dễ thương quá. 10 ngày với bữa ăn có thịt, xong ạ. Món thịt cho tối nay sẽ chuẩn bị ngay nên xin quý khách vui lòng tìm cho mình một chỗ ngồi và đợi. À vâng, tôi là con gái của chủ quán trọ này. Rất vui được làm quen.」

「Tôi là Yuna. Từ nay xin được nhận sự giúp đỡ của cậu.」
 
Last edited:

Orange Heart

Uploader
Messages
3,574
Reaction score
3,038
Points
113
Credits
237
Sau khi hài lòng với món thịt ngon miệng, tôi được hướng dẫn đến một phòng ở trên tầng hai.
Tôi phải cảm ơn Fina. Em ấy đã chỉ dẫn cho tôi từ khu rừng đến thành phố và giới thiệu cho tôi một quán trọ với thức ăn tuyệt vời.
Em ấy là ân nhân của tôi.

「Nhà tắm đang trống nên nó khi cậu vào luôn bây giờ. Tuy nhiên đừng ở trong đó quá lâu nhé. Có rất nhiều người khác phải đợi đó.」
「Đã rõ.」
「À, thời gian của bữa sáng là từ 6 giờ 8 giờ. Cậu sẽ không có phần ăn nếu xuống muộn đâu nên nhớ để ý nhé.」

Elena rời đi sau lời giải thích tóm tắt của cô ấy.
Tôi bước vào trong phòng sau khi chỉ còn lại một mình.
Nó là một căn phòng đơn nên không rộng rãi lắm.
Nó chỉ đủ lớn để chứa vừa một cái giường và một cái bàn nhỏ.
Tôi có túi vật phẩm nên hành lý của tôi không chiếm chút không gian nào cả. Nếu chỉ để ngủ thôi thì căn phòng này là đủ rồi
(trong WN viết là phòng bé chỉ đủ một giường một bàn nhưng trong Manga thì căn phòng khá rộng, LN mình chưa đọc qua nên cũng không rõ.)

Khi tôi nhìn xung quanh căn phòng tôi để ý thấy một chiếc gương ở trên tường, tôi xác nhận vẻ bề ngoài của mình một lần nữa.
Orz.
Xấu hỏ quá đi mất.
Không còn nghi ngờ gì nữa, là Gấu-san đó.
Tụi con gái thỉnh thoảng cũng mặc pajama gấu tại nhà. Còn tôi thì cứ mặc thế này mà ra đường. Mou, tôi quá xấu hổ để có thể chưng cái mặt này ra ngoài lần nữa.
Khi tôi hồi phục lại đủ sức lực của mình để nhìn vào gương một lần nữa, tôi để ý tới vài chi tiết lạ.

「Khuôn mặt thật của tôi…」

Khuôn mặt phản chiếu trên tấm gương là khuôn mặt thật của tôi.
Khuôn mặt trong game của tôi cũng dựa vào khuôn mặt ngoài đời thực, nhưng kiểu tóc và màu tóc thì lại khác.
Ở trong game tóc của tôi là kiểu hai bím màu bạc.
Chiếc gương cho tôi thấy một mái tóc dài đen thẳng xuống tận đến thắt lưng. Tôi là một hikikomori nên tôi chưa bao giờ đi đến những nơi rắc rối như là tiệm làm tóc. Chính vì thế nên tóc của tôi cứ vậy mà dài dần ra.
Việc có một kiểu tóc cũng khá rắc rối nên tôi vẫn cứ để nó thẳng vậy.
Từ khuân mặt, màu tóc, và kiểu tóc thật của tôi được phản chiếu trên tấm gương.
Ở trong game chiều cao của tôi cũng tăng khoảng 10cm so với chiều cao ngoài đời thực. Tuy nhiên, khi tôi kiểm tra lại chiều cao, không còn nghi ngờ gì nữa, là chiều cao thật của tôi.
Tôi không thấp.
Tôi chỉ hơi hơi thấp hơn chiều cao chung bình thôi.
Thật đó!

Mặc dù tôi không thích nó nhưng với điều này tôi tin chắc rằng đây không phải một thế giới game.
Đâu đó trong trái tim, tôi đã mong ước đây là một thế giới game, thế nên sau khi tôi có kết luận chắc chắn rằng đây không phải thì tôi đã bị shock trong giây lát. Ít nhất, tôi nhận thấy rằng không còn lý do nào để mình bị shock nữa.

Cha mẹ của tôi là nơi tôi không thể nương tựa, tôi không có một người bạn nào và tất nhiên tôi cũng không có người bạn thân nào.
Thứ duy nhất tôi để lại ở Nhật Bản là số tiền mà tôi kiếm được qua cổ phiếu. Tuy nhiên, theo như là thư của Kami-sama, tất cả số tiền đó đã được chuyển đổi thành tiền tệ của thế giới này.
Điều mà tôi nuối tiếc nhất ở Nhật Bản là giải trí và thực phẩm.
Tuy vậy, có vẻ như có rất nhiều thứ có thể làm để giải trí ở thế giới này, và thức ăn ở trong quán trọ cũng ngon nữa.
Tôi có thể ở mãi trong nhà nếu muốn nhưng vì thế giới này không may lại không có internet và tivi.
Mà, nếu tôi mang suy nghĩ rằng đây tương tự như một thế giới game thì sẽ thú vị hơn nếu du hành đến các địa kiểm khác và tận hưởng nó.
Tôi cảm thấy khá hạnh phúc khi nghĩ về nó.

「Yoshi, tôi sẽ tắm rửa và đi ngủ để chuẩn bị cho ngày mai.」

Tôi đã hỏi Elena về cách sử dụng nhà tắm, tôi có thể sẽ tự khiến bản thân cảm thấy hổ thẹn nếu không hỏi về nó.
Sẽ tốt hơn nhiều nếu bạn hỏi về thứ mà bạn không biết rõ.
Tôi đã bị ngạc nhiên bởi đá ma thuật giống như viên ngọc thứ mà dùng để tạo ra nước, cơ mà, ngoài nó ra thì cũng không có gì khác với một phòng tắm bình thường.
Sau khi Elena rời khỏi phòng tắm, tôi bắt đầu việc cởi đồ trong phòng thay đồ. Tôi cởi bỏ găng tay và bộ đồ gấu.
Orz.
Sau khi cởi bỏ bộ quần áo gấu, tôi chỉ còn lại bộ đồ lót.
Thứ duy nhất tôi mặc ở bên trong là một chiếc quần lót và một cái áo lót…
Tôi đã đi vòng quanh thành phố với tình trạng như vậy.
Chí ít thì cũng cho tôi một cái sơ mi đi chứ.
Điều này làm tôi nhớ lại, rằng mình cần phải mua thêm quần áo lót.
Sau khi cởi bỏ bộ đồ gấu, tôi cởi quần lót của mình ra.
Un?
Tôi nhìn thấy thứ gì đó sai sai.
Tôi chậm rãi kéo rộng cái quần lót ra.

「Cái quái gì thế này…」

Có một hình gấu ở trên quần lót.
Hơn thế nữa, có hai con gấu, một gấu trắng và môt gấu đen.
Cái này là sở thích của Kami-sama của thế giới này hả.

「Mình không nên nghĩ về nó nhiều quá.」

Sự mệt mỏi trong người tôi lắng xuống sau khi vào phòng tắm.
Vì việc cắm rễ trong này bị cấm nên tôi hoàn thành việc tắm rửa của mình một cách nhanh chóng.
Tôi không có quần áo để thay nên tôi mặc lại quần lót gấu-san và bộ gấu lần nữa.

「Mình sẽ đi mua sắm vào ngày mai.」

Tôi nhớ lại vài điều khi mặc lại quần áo gấu.
Tôi nhớ lại rằng nếu đảo chiều bộ đồ gấu thì gấu trắng sẽ tự động hồi phục lại năng lượng cho bản thân người mặc.
Tôi thử mặc bộ gấu trắng, nó có cảm giác như bản thân đang được hồi phục vậy.

「Oo, cái này tốt đến bất ngờ.」

Sau khi trở lại phòng của mình, tôi nhanh chóng nằm xuống giường để phục hồi lại sau những mệt mỏi của ngày hôm nay.
Thoải mái quá đi.

「Chúc ngủ ngon~」

Sau khi cất lời chào xã giao mà chỉ mình tôi có thể nghe thấy, tôi chìm vào giấc ngủ.

Tôi tỉnh dậy khá sớm, có lẽ do tôi đã đi ngủ sớm.
Sự mệt mỏi không còn nữa; Là do hiệu ứng của bộ đồ gấu trắng nhỉ?
Nó khiến việc từ bỏ bộ đồ này càng ngày càng khó khăn hơn.
Phải chăng đây là một bộ đồ bị nguyền rủa?
Sở hữu cho mình những kỹ năng tốt nhưng lại có vẻ bề ngoài của một con gấu. Nó sẽ trở thành một bộ đồ tuyệt vời nếu ít nhất nó có vẻ ngoài trông ngầu một chút.

Có vẽ như vẫn còn có chút thời gian trước bữa sáng, tôi gọi hiển thị màn hình trạng thái.

Tên: Yuna
Tuổi: 15
Cấp độ: 3
Kỹ năng: Ngôn ngữ từ Thế giới khác, Chữ cái từ Thế giới khác, Hộp không gian của Gấu.

Trang bị
Tay Gấu Đen (Không thể chuyển nhượng)
Tay Gấu Trắng (Không thể chuyển nhượng)
Bàn chân Gấu Đen (Không thể chuyển nhượng)
Bàn chân Gấu Trắng (Không thể chuyển nhượng)
Bộ đồ Gấu (Không thể chuyển nhượng)
Đồ lót Gấu (Không thể chuyển nhượng)

Số lượng của trang bị lạ đã tăng lên.

Đồ lót Gấu.
Không bị bẩn, dù nó có dính bẩn đến đâu.
Mùi của mồ hôi sẽ được thay thế bằng một mùi dễ chịu hơn.
Kích cỡ sẽ thay đổi khi người mặc phát triển.

Trang bị mạnh nhất của hikikomori đã xuất hiện!!!
Không không không, nó rất tệ cho một thiếu nữ 15 tuổi.
Cơ mà, nó có lẽ là một thứ hữu dụng vì có điều chỉnh theo kích cỡ của người mặc.
Mặc dù hiện giờ ngực tôi trông không khác gì cái sân bay.
Trong tương lai, nó sẽ cần thiết cho tôi để phục vụ một bộ ngực bự.
Dù sao thì, tôi đã sống một cuộc sống mà không cần đến sự thay đổi của quần áo lót cho đến hiện tại.

Tôi xuống phía dưới tầng một để ăn sáng, Elena đang dọn dẹp bàn ăn với một chiếc khăn.

「Chào buổi sáng.」
「Chào buổi sáng. Tớ có thể ăn không?」
「Có chứ, được mà.」

Elena nhìn chằm chằm vào tôi. *Jiro Jiro*

「Gì vậy?」
「Hôm nay là màu trắng nhỉ. Nó hợp với cậu lắm.」

Cô ấy nói vậy với một nụ cười xinh xắn.
Tôi hoàn toàn quên mất việc này.
Hiện giờ tôi là một con gấu trắng.
Không hề có chuyện tôi không thấy xấu hổ vì tôi không mặc đồ gấu đen đâu nhé.
Nó quá phức tạp để chuyển đổi nên tôi đã ăn sáng trong bộ dạng gấu trắng.
Bánh mỳ và súp rất ngon.
Bởi vì có tiền nên việc sống như một hikikomori cũng ổn.

Khi tôi trờ về phòng của mình, tôi thay về lại bộ đồ gấu đen.
Tôi nghĩ về lịch trình của ngày hôm nay.
Mua một bộ quần áo để thay (bao gồm cả đồ lót)
Đăng ký một thẻ nhận dạng (tại guild mạo hiểm giả)
Mua trang bị (tôi muốn một thanh kiếm)
Thu thập thông tin (ở thư viện hoặc tiệm sách)
Làm rõ sức mạnh của bản thân (dùng bọn sói làm cơ sở)

「Yuna-oneechan, chào buổi sáng ạ.」
「Fina, có chuyện gì à?」
「Em muốn cảm ơn chị một lần nữa và hỏi về suy nghĩ của chị về quán trọ ạ.」
「Un, quán trọ rất tuyệt. Món ăn ở đó rất ngon và có cả phòng tắm nữa vì thế chị đã cảm thấy rất vui. Trước hết thì chị có trả phí 10 ngày ở đó rồi.」

Fina biểu hiện cho tôi thấy một nụ cười rạng rỡ.

「Mọi thứ bên em cũng ổn chứ Fina?」
「Vâng, em cũng đã cho mẹ thuốc đúng cách rồi ạ. Vậy giờ Yuna-oneechan đang đi đâu vậy?」
「Chị sẽ đi đến guild để đăng ký một tấm thẻ nhận dạng. Chị đang nghĩ về việc sẽ đi dạo xung quanh thành phố sau khi xong việc.」

Tôi giải thích về kế hoạch của ngày hôm nay.

「Em có thể đi cùng chị trên đường tới guild không?」
「Chị không phiền đâu, nhưng chị chỉ đến đó để làm một cái thẻ nhận dạng thôi.」
「Em sẽ đi tới đó để xem họ có công việc gì cho em không.」
「Công việc?」
「Em đã nói với chị ngày hôm qua là em có làm công việc lột da trước đó đúng không ạ? Nó là công việc mà Gentz-san giao cho em.」
「Gentz-san? 」
「Vâng, người đã mua lại những nguyên liệu của chúng ta ngày hôm qua ấy ạ. Thỉnh thoảng có những mạo hiểm giả mang một số lượng quái vật lớn đến nhưng không lột da chúng trước đó. Vào những lúc đó em đã được chú ấy cho phép phụ giúp một tay. Vì thế mà mỗi sáng em đều đến đó để kiểm tra.」
「À ừ, em có nói điều gì đó như vậy ngày hôm qua.」

Không có gì ngạc nhiên khi cô gái mười tuổi này lại giỏi trong việc lột da quái vật như vậy.
Tôi đã bị thuyết phục.

「Cũng vì vậy mà Gentz-san lo lắng cho Fina rất nhiểu nhỉ.」
「Lúc nào em cũng được chú ấy lo lắng.」

Có lẽ chú ta là một lolicon…

「Hình như là Gentz-san thích mẹ của em.」

Rồi, tôi khẳng định rằng trái tim của tôi là một trái tim dơ bẩn.
Nó là một căn bệnh xấu xa thời hiện đại. Thay vì nghĩ đơn giản là một người đàn ông chăm sóc cho một người phụ nữ, tôi lại nghĩ về một người đàn ông có sở thích với loli.
Trong khi lắng nghe câu chuyên của mẹ Fina và Gentz-san, tôi có để ý thấy tòa nhà nơi mà tôi đã bán nguyên liệu ngày hôm qua.
Tất nhiên, tôi đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh trong lúc đi bộ đến đây.
 
Top