Sion - eden* They Were Only Two, On The Planet.

Tsunami

.Trying.Hard.
Super Members
Messages
2,049
Reaction score
305
Points
83
Credits
0




Danh xưng:Sion (シオン)
Tộc:Felix
Vóc người:Loli
Màu tóc:Bạch kim
Màu mắt:Hồng ngọc
Sở thích:Đá xoáy, ngắm nhìn thế giới bên ngoài
Yêu thích:Erica, Ryou
Visual Novel:eden* They Were Only Two, On The Planet.





:sheep: Alert, spoil incumming!!! :sheep:






Ngày xửa ngày xưa, truyện kể rằng...

Trong một vùng thiên không tinh hà nọ, có một hành tinh xanh mang tên Trái Đất, nó chứa đựng sự sống, chứa đựng hàng tỷ sinh linh, truyền thừa văn minh đã trải qua hàng ngàn năm. Tuy trình độ phát triển khoa - kĩ chưa đạt đến mức thượng thừa, nhưng cũng có thể nói đã đặt nửa chân vào đỉnh phong. Thế nhưng một ngày, những sinh linh khốn khổ kia phát hiện ra, nơi họ đang sinh sống sắp phải đốt mặt với một đại kiếp nạn diệt vong không thể ngăn cản. Một nhà khoa học vĩ đại đã dồn hết tâm huyết và sức lực của mình để tạo ra felix - những trí thông minh nhân tạo mang hình dạng của những cô gái tuổi đôi mươi trăng tròn tuyệt đẹp - để tính toán ra một con đường sống. Và từ đó, một dự án mang tên "Earth Evacuation Project" đã ra đời, dưới sự dẫn dắt của felix vĩ đại trong hình hài nhỏ bé - Sion.



Xích tinh mang điềm báo của sự hủy diệt.




Đôi vai gầy gánh trọng trách lớn lao...​
Gần như toàn bộ felix đều có được thân hình nóng bỏng của một thiếu nữ 20 tuổi, nhưng Sion thì lại khác. Vóc dáng của em thực nhỏ bé, một hình mẫu loli hoàn mỹ mà rất nhiều tín đồ pedo vẫn luôn tôn thờ. Mái tóc mang màu bạch kim cao quý điểm tô trên nó là chiếc nơ đen tuyền tựa như cánh bướm của đêm đen, đôi mắt to tròn mang màu đỏ thẫm của những viên hồng ngọc quý giá nhất ẩn chưa một vệt tinh mang, tràn đầy một loại nói không ra cơ trí, phảng phất nhìn thấu thế gian vạn vật, khuôn mặt nhỏ nhắn có phần băng lãnh, nước da hơi tái nhợt khiến cho bất cứ ai nhìn đến cũng muốn lấy thân mình che chở cho em. Có lẽ, những đặc điểm ấy được hình thành nên bởi một sự lột xác của em trong quá khứ. Một quá khứ mà không ai mường tượng được, nhân vật chính lại là felix thông thái nhất mà họ có thể sáng tạo ra.


"Một ngày nào đó, chúng ta hãy cùng ngắm nhìn thế giới nhé."​
Đó là một cô bé hay mơ mộng đến thế giới bên ngoài, luôn lơ đãng trong những giờ học nhàm chán, không tìm thấy bất kì hứng thú nào đối với mớ lý thuyết mà người ta cố truyền cho em để gánh vác trọng trách tìm ra một đường sinh cơ, cứu lấy nhân loại khỏi thảm họa diệt vong đang kề cận. Như bất lực trước sự lạnh nhạt của em, các nhà khoa học đã có ý định lấy Sion ra làm vật thí nghiệm. Thế nhưng rồi Erica xuất hiện. Erica, đương thời là felix tài năng xuất chúng, tiềm lực vô hạn, tương lai có thể gánh vác cả nhân loại, vượt qua kiếp nạn kia. Xuất phát từ lòng nhân từ bao la như trời, mênh mông như biển, cô nỗ lực, dùng nhiều lý do để cứu lấy Sion (cùng rất nhiều felix khác), kéo Sion về bên cạnh mình để không ai có thể làm hại cô bé. Hai người đã ước hẹn với nhau, sẽ có một ngày, cả hai được ngắm nhìn thế giới chân thực ngoài khung cửa sổ kia trước khi nó biến mất vĩnh viễn. Kể từ đó, Sion vĩnh viễn thay đổi. Em như thức tỉnh từ giấc mộng thiên thu, phảng phất nhưng cả thiên khung này đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Sion quật khởi, dần dần trở thành chủ lực trong dự án cứu lấy nhân loại. Suốt trăm năm nỗ lực để cứu lấy nhân loại, bảo vệ lời hứa năm nào cùng Erica, cuối cùng dự án ấy, cũng đã đi đến bước cuối cùng. Thế nhưng, sự tự do mà em luôn mong muốn, có lẽ nó sẽ không cách nào trở thành hiện thực, nếu không có sự xuất hiện của Ryou một ngày kia.


Thiên đường tại nơi này, có khung cảnh em thích, có người mà em yêu.
eden* của minori không đặc tả quá mức chi tiết về những nỗ lực không biết mệt mỏi của Sion. Từng cầu chữ, chỉ toát lên ý mơ hồ rằng, em đã sáng tạo được ra một loại động cơ có thể đưa ức vạn nhân tộc đi ra thiên không, tìm một chốn tinh cầu mới có thể duy trì được sự sống như Trái Đất. Nhưng tôi vẫn nhìn ra được, sự vất vả và hi sinh mà em đã làm ra. Trăm năm tuổi thọ, đó là cực hạn của một đời felix. Gần như toàn bộ thời gian ấy, em dồn hết tinh lực của mình, hi sinh tự do, mong ước cá nhân, sáng tạo ra kì tích, trong mịt mờ vô vọng, thắp lên một tia sáng, một đường sinh cơ nhỏ nhoi mà em tin rằng một ngày nào đó, nhân loại sẽ lại quật khởi, vững vàng bước chân, vượt qua tịch diệt. Có lẽ thật sự có thiên. Tất cả những khó khăn mà em trải qua, những hi sinh em dành để cứu hàng tỷ người mà thậm chí em còn không hề biết, tất cả đều được đền đáp. Bên cạnh em là những người thực lòng yêu quý em, đến lượt họ hi sinh một chút gì đó để em đạt được nguyện vọng lớn nhất của đời mình - được tự do ngắm nhìn thế giới, được chạy trên đồng cỏ xanh mướt, đuổi theo cánh chim trời, hòa mình giữa thiên nhiên vạn vật, trải nghiệm những điều mà từ trước đến nay em chưa hề biết dù chỉ một khắc trong cả trăm năm. Và quan trọng nhất, em đã biết yêu. Em yêu người thanh niên quân nhân với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt phảng phất như đã chứng kiến quá nhiều đau thương mà tâm can chết lặng kia. Người thanh niên đã bảo vệ em, giúp em sinh tồn trong cuộc hành trình chạy thoát khỏi ngục giam đã ngăn em với thế giới bên ngoài. Hai người đã sưởi ấm trái tim nhau, tìm được tình yêu đích thực của đời mình, trên tinh cầu chỉ còn lại hai thân ảnh ấy, một thiên đường của riêng họ.


Ryou: "Khi nào thì em mới lại thức dậy đây, Sion..."
Tuy đã mở ra một con đường sống cho toàn bộ nhân loại, thế nhưng vận mệnh của Sion cũng không thể nghịch lại trời xanh, thọ mệnh của em đã cạn kiệt. Thời gian em phải nằm trên giường ngày một dài hơn thay vì chăm sóc cây cỏ, thú nuôi. Những giấc ngủ đến mà không báo trước, kéo dài mấy ngày đêm, không biết khi nào em mới tỉnh. Sức khỏe Sion ngày một yếu đi. Em đã khó có thể tự dựa vào sức mình đi đến bên cạnh hồ nước dưới chân đồi, khung cảnh mà em yêu thích nhất. Nhưng điều ấy không quật ngã được tinh thần của Sion. Em vẫn mỉm cười, vẫn hạnh phúc bên cạnh Ryou, vẫn nỗ lực bước đi trên chính đôi chân của mình, trước khi đi vào giấc ngủ vĩnh hằng một ngày kia, dưới ánh tà dương đỏ rực, chiếu rọi vạn vật trên vùng đất thiên đường của riêng hai người...






Lời bạt
Tuy không ai biết được những ngày cuối đời của Sion như thế nào, thế nhưng công đức to lớn tựa trời biển của em vẫn sẽ được lưu truyền hậu thế, danh lưu thiên cổ, trở thành một vì tinh tú sáng chiếu tinh không. Có thể trong mắt người ngoài, những phàm trần mắt thịt chưa được nghe kể đầy đủ về Sion, họ sẽ không thấy được sự thuần khiết trong sáng đáng yêu của em, không nghe được những câu nói móc lời lời gươm giáo, chữ chữ kiếm đao đã có thể ví với điển cố "thiệt xán liên hoa", không thấu hiểu được sự vĩ đại, bóng lưng như núi của cô gái nhỏ bé này. Thế nhưng trong tôi, cô gái ấy đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng.







 

Hako-chan

Staff member
Administrator
Super Members
Uploader
Translator
Messages
4,789
Reaction score
2,895
Points
113
Credits
116
Cách trình bày hình như đã thấy ở đâu đó. Minh họa đẹp, thôi cho 16/20
 

Ryuukuni Saki

Moderator
Moderator
Messages
3,604
Reaction score
1,667
Points
113
Credits
167
Đánh giá:
Ưu:
- Giọng văn tươi sáng.
- Hành văn bám sát nội dung, truyền tải được nhiều thông tin về tác phẩm.

Nhược:
- Bài viết bị ảnh hưởng của văn phong convert, dùng nhiều từ gốc Hán tối nghĩa, ngữ pháp của văn convert cũng không phải là chuẩn tiếng Việt.
- Còn tồn tại lỗi chính tả.
- Cần nhiều cảm nghĩ cá nhân hơn nữa.
- Chưa nêu bật được tính cách của nhân vật, tất cả là tả và kể lể.

Chấm: 28/40

You must have at least 100000 post(s) to view content
 

vforvendetta

Hako desuyo!
Super Members
Messages
689
Reaction score
374
Points
63
Credits
10
[MENTION=426]Tsunami[/MENTION]: Mình sẽ mở rộng thêm đôi chút về phần nhận xét của mình. Đợt thi lần này thì đa phần các bài đều "thiếu" một khoảng - mà theo mình - khá là trọng tâm và hoàn toàn có thể cải thiện thêm trong các bài review về char về sau.

Trước khi nhận xét thì cậu hãy dành chút thời gian mà đọc qua 2 bài sau:

Iris Rain Umbrella

Kanai Yuu - Hikaru ga Chikyuu ni Itakoro

...

Và bài thứ 3 nếu có thêm thời gian :v

---
Để tránh biased thì mình sẽ không lấy review của mình phân tích :)).

Cậu thấy có điều gì khác biệt?

Để tạo ra một bài review thật sự khác biệt, phần giúp bài bạn đặc sắc hơn các đối thủ chính là phần cảm nhận và suy nghĩ cá nhân của bạn về nhân vật. Lồng ghép "cái tôi" cá nhân của người viết vào bài review nhiều hơn(tôi cảm thấy ..., hình ảnh cô ấy đã đến với tôi ..., khiến tôi ..., etc). Có thể bạn truyền tải tốt về sự phát triển nhân vật, tính cách dễ thương hoặc hoàn cảnh bi thảm của cô nàng cảm động. Uhm thì qua giọng văn bạn miêu tả mình đã thấy vậy rồi, thế nhưng, câu hỏi ở đây là chính bạn mới là người cảm thấy như thế nào?. Đọc qua cả bài thì bạn chỉ mang "cái tôi" vào bài có 2 lần, 1 đoạn giữa và 1 ở đoạn kết, khiến mình cảm thấy bài viết rất thiếu khoảng suy nghĩ của chính bạn.

Vd, giả sử có 3 bài review về 3 nhân vật khác nhau nhưng hoàn cảnh ai cũng rất bi kịch. Các bạn thường sa lầy quá nhiều vào văn biểu cảm để diễn tả cái sự "bi kịch" của các nhân vật. Mình là giám khảo mà đọc riết 3 bài ai cũng kể khổ như nhau thì ... sẽ rất khó để phân biệt điểm đặc sắc hoặc nét riêng của người viết ngoài trừ xem xét giọng văn nào có phần ... ướt át hơn để chấm điểm cao hơn. Tuy nhiên, cảm xúc qua các bài sẽ dần chai sạn đi vì ... gặp khổ nhiều quá cũng mất luôn sự cảm thông.

Cái dễ nhất để tạo sự đặc sắc cho một bài review - theo mình - hình ảnh nhân vật (tính cách, ngoại hình, sự phát triển, hoàn cảnh) chỉ đóng 40% vai trò, 60% còn lại là phụ thuộc vào góc nhìn của người viết -> lí do vì sao một nhân vật có thể không moe, không nổi trội nhưng qua suy nghĩ của một người họ lại chiếm một vị trí tình cảm sâu đậm trong con tim người viết -> cậu phải biểu hiện được điều này vào trong bài. Nếu chỉ phân tích, diễn tả về nhân vật đơn thuần thì sẽ khó tạo được cảm xúc hơn với người đọc.

Cậu có thể mang "cái tôi" vào bài qua 2 hình thức: trực tiếp hoặc gián tiếp.

Trực tiếp là sử dụng ngôi kể của bản thân ngay vào bài (nhân vật X đã tạo ấn tượng mạnh với tôi, etc). Hoặc gián tiếp là "nhập vai" hẳn vào câu chuyện và làm nhân vật chính như bài Kanai Yuu đã thể hiện (người viết tương tác trực tiếp và diễn tả cảm xúc trực tiếp với nhân vật đang viết) -> tạo sự chân thật hơn rất nhiều so với ngôi kể thứ 3.

Bài Kanade char review của mình thì áp dụng hình thức trực tiếp(sử dụng "cái tôi") khá nhiều.
 
Last edited:
Top