Đủ chủ đề tung hô otome/mang tính thu thập ý kiến rồi mình mở topic cho dân tình kêu la
Cám ơn bạn lập cái thread này, dù giờ mình mới mò vô. Chơi game để giải trí mà chả biết sao mình thường xuyên có cảm giác tiêu cực.
1. Been there, done that :157: :159:
Tất cả Otoge... mình đọc quá nhiều ngôn tình, Shoujo manga, Harlequin Novels nên giờ nhìn game nào cũng thấy trope cũ soạn lại.
Game nào có gameplay lạ thì đỡ hơn, chứ chỉ có VN hay stat-raising

... Mình thường chơi vài game cùng một lúc, mỗi game chắc chừng 15' đến 2h là hết xí quách rồi.
Game mình cày nổi hết nội dung có sẵn ngay trong vài ngày sau khi mua là Fashioning Little Miss Lonesome (hài khủng khiếp), và Demonheart (cách chơi lạ)
Mấy game khác mình phải cày cả vài tháng. Như Ozmafia, Nightshade và Hakuoki, mình mới xong 2 route mà chơi từ tháng 12 năm ngoái.
Đấy là đỡ chứ có lần ném điện thoại (may là không xài console).
Cứ MC ngu ngu tin kẻ xấu để bị bắt cóc/lợi dụng là mình máy mình dính đòn.
3. Cái quái... :141: :138:
Khi game đẩy mạnh tư tưởng có vấn đề.
Cinderella Phenomenon ráng tẩy não cô công chúa lạnh lùng đa nghi một cách quá cực đoan là nguyền rủa cho cô này trắng tay.
Khi game bí quá hoá liều quăng đại yếu tố bất hợp lý vào làm kết
Monochrome Heaven chả có tẹo sci-fi nào từ đầu cho tới hết toàn bộ 4 route cơ bản. Bối cảnh thì cứ như châu Âu thế kỷ 20. Đùng một phát, humanoid robot siêu trâu xuất hiện ở secret route. Cẩu huyết trong ngôn cũng khó so bì.
Mình nói chung là nhát gan. Cứ có horror là run hehe.
Zậy mà mê yandere với kink khủng khiếp...
5. Và hàng loạt những cảm xúc tiêu cực khác.
Lâu lâu mình chuyển từ fan thành antifan của vài otoge, thậm chí tẩy chay mấy game khác của cùng hãng. May là cảm xúc này không kéo dài vì mình thường tiết kiệm hơi sức, chỉ lờ mấy game & hãng đó.