Ờ thì cái đó chia buồn với editor đấy, nghe nói ai đó trên FB đang than thở muốn làm PDF mà xóa rồi
Project ngay từ đầu không phải của mình nên cứ thoải mái đi
Thế từ giờ là không đăng gì bên này nữa à?
Xin lỗi nhưng tạm thời mình không có ý định dịch ngoại truyện ở vol 8 và 9, thứ nhất là nó dài thứ hai là nó không thú vị bằng LE 3
Sau này có thời gian mình sẽ tính toán sau
Tác phẩm mới của lão Tarou, tên [Million Crown], sẽ phát hành ngày 1/10. Tiền thân chắc chặn là equation rồi.
Hình quảng cáo lấy từ LE, nội dung về hậu tận thế, cái tên nhái Million Arthur
another death series confirmed
Giới thiệu đăng trên web chính thức của Million Crown, đoạn giới thiệu nhân vật dịch sau, giờ đi ngủ đã, vật vã quá rồi
Năm 307 tân lịch, thời đại loài người suy tàn.
300 năm trước--- nền văn minh loài người nghênh đón hủy diệt.
Tai họa xuất hiện từ lò địa ngục, như bão tố, như sóng thần, như sấm sét, nhe nanh vuốt ra trước mọi thứ không phân biệt một ai. Ngay cả hiện trạng ngôi sao cũng bị bóp méo. Loài người đáng ra đã bị hủy diệt không có bất kì ngoại lệ, nhưng nhờ phép màu và sự dũng cảm, loài người đã có thể sống mãi.
Tháp điều khiển môi trường được chế tạo để khống chế và điều khiến môi trường Địa cầu trở nên hỗn loạn, không gian sinh tồn loài người mất đi nhiều, bắt buộc phải hoạt động dưới quy mô quốc gia đô thị.
Thời tiết dị thường tạo thành sự đóng băng lên vùng đất băng tuyết vĩnh cửu. Vỏ địa cầu biến động khiến đất đai sụt lún. Biển sâu trong lòng ngôi sao phun lên khiến biển cả dâng trào. Thời đại phần lớn lục địa chìm trong nước, loài người sống một cuộc sống thận trọng dựa vào các di tích thành phố đổ nát và các kĩ thuật lãng quên.
Trong thời đại đó, một thanh niên đại diện quần đảo Nhật Bản tới tham dự "Liên minh các quốc gia cực đông".
---Tên cậu, Shinonome Kazuma.
Đến Nhật Bản tìm em gái Shinonome Rikka và mẹ mình Shinonome Izayoi, nhưng cậu lại phải chiến đấu với quái vật tiến hóa dị thường do môi trường hành tinh.
Quái vật khổng lồ, tòa tháp xuyên thủng trời, mười hai loại vương miện.
Thách thức thế lực vượt quá trí tuệ loại người, Million Crown?
Giao Ma Vương Vs Phong Thiên. Chương của huynh muội 1
---Chiến tranh Thất Thiên.
Trận chiến đến tận ngày nay vẫn còn đồn đại bên trong Khu vườn nhỏ của các vị Thần rốt cuộc là từ đâu mà ra, không có nhiều người biết được.
Có người nói đó là Ma vương, Thất Thiên định cướp đi quyền quản lí từ tay Thiên Đế.
Có người nói đó là Anh hùng, Thất Thiên khởi nghĩa chống lại sự tàn bạo của Thiên Đế.
Có người nói đây là âm mưu, Thất Thiên bị Thiên Đế hãm hại nên cuốn lên trận đại chiến này.
Cho dù nguyên nhân chiến tranh Thất Thiên mỗi người nói một kiểu, nhưng không nhiều người bàn tán về kết quả cuộc chiến. Vì kết quả đó rõ ràng vô cùng, cho dù là ai cũng sẽ đoán ra như vậy.
Kết quả đó, đã được quyết định từ lúc bảy lá cờ giương lên vì cô.
Để cứu ra Tề Thiên Đại Thánh bị bắt vì tội gây rối thiên đình của Thiên Đế, sáu vị Yêu vương nổi tiếng thiên hạ đã tề tụ.
Những huynh đệ kết nghĩa không chung dòng máu nhưng đã nâng chén rượu kết nghĩa.
Bảy lá cờ rực rỡ trên trời xanh, bất kì lá cờ nào cũng thuộc về người có thể lấy một địch ngàn.
Nhưng cho dù có là Yêu vương mạnh mẽ tới đâu, đứng trước người họ muốn chống lại, vẫn quá sức yếu đuối.
Những người cản họ lại, nhất định sẽ không cho phép bảy lá cờ này được thoải mái tung bay.
Vì, Thiên Đế không cho phép.
Vì, các vị Thần không cho phép.
Vì, ngay cả chư Phật cũng không cho phép.
Cứ tiếp tục phản kháng cũng chỉ có con đường chết. Đây đã là tối hậu thư cho sáu vị vua tề tụ lại vì cô.
“---Giao Tề Thiên Đại Thánh ra đây. Đó là kẻ phạm đại tội dám chia cắt trời ra làm hai.”
Kẻ phạm đại tội. Cái ác gây hỗn loạn cho trật tự thế giới, phá hủy bình yên.
Tội gây rối thiên đình thực chất chỉ là cái cớ để bắt cô.
Tội ác này quả thật có bị giáng cho tội chết cũng không có ai dị nghị.
Ít nhất cũng phải nói cho bọn ta một tội có thể chấp nhận. Ngưu Ma Vương đè xuống phẫn nộ, hỏi.
“---Kẻ này, là [khí độ vua] do ngôi sao dựng dục sinh ra. Dưới sự trị vì của Thiên Đế mà còn sinh ra một kẻ chói lọi như vậy, sẽ có những kẻ lợi dụng chuyện này làm to chuyện. Trước khi người này phát triển và gia nhập vào thế lực chống đối Thiên Đế phải diệt mầm mống hậu họa, đây là nghĩa vụ của những người bảo vệ trật tự như ta. Nếu như nghĩa vụ này còn cần một cái tội làm lí do---“
---Tề Thiên Đại Thánh, cô ta sinh ra đã là tội.
“…”
Cái tội không chút nhân từ đó sáu vị vua chấp nhận. Bọn họ không hề ý kiến gì đã chấp nhận. Sáu vị vua hôm nay tề tụ ở nơi đây, đúng là bị sự chói lọi của cô thu hút nên mới tới pháp trường đang xử tử cô.
Thế mà thu phục được tâm của những người hung bạo như vậy, Tề Thiên Đại Thánh quả nhiên là [khí độ vua].
Thế nên sáu vị vua khinh thường từ tận đáy lòng.
Phán định này của Thiên Đế--- là phán định rất đúng.
“---“
Ngưu Ma Vương ôm lấy cơ thể đã trọng thương của cô, chậm rãi giơ tay lên chỉ về phía chân trời. Những vị vua khác cũng nghiến răng nhắm mắt lại.
Trận chiến sắp bắt đầu đây, không phải vì vinh quang, không phải vì chiến thắng.
Mà là vì sự đúng đắn của bản thân và cô.
Vì thực hiện lời thề chén rượu kết nghĩa còn mạnh mẽ hơn huyết thống đó.
Vì chứng minh cho dù mạng sống cô là [Tội]--- nhưng không bao giờ là [Ác].
Huynh trưởng họ ngẩng đầu lên nhìn bảy lá cờ, rống lên về phía trời, quyết tâm không thể lay động.
“Thái Sơn Phủ Quân… Tề Thiên Đại Thánh đây!! Những ai có ý kiến gì thì cứ bước tới!!
Cuộc vui này, Thất Thiên Đại Thánh bọn ta tham gia!!”
Lời tuyên chiến không thể rút lại.
Ngay lúc đó, Thất Thiên đã bị đóng lên thân phận Ma vương.
Dẫn đường cho người không phải là người, như những đốm lửa nhỏ liên tục tề tụ lại, bọn họ vì lời thề bản thân, không do dự gì từ bỏ tất cả.
Quyết không chùn bước mà đi về phía địa ngục.
Nhất quyết không rời mà rơi xuống địa ngục.
Nhìn lên bầu trời nơi xa, vươn tay, biến mất giữa hắc ám sâu không thấy đáy.
Cho dù là vậy… Bảy vị vua vẫn tin tưởng như cũ, đôi tay nắm lấy nhau và lời thề là tồn tại mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Bảy lá cờ bay múa giữa trời xanh.
Chỉ cần cảnh tượng này và quyết tâm vẫn còn trong trái tim, cho dù có kết cục ra sao--- cũng sẽ không bao giờ hối hận quyết tâm ngày hôm nay.
*
---Tàu hỏa tinh linh. Toa tàu khách quý.
Phòng nghỉ khói tím.
Trên con tàu đưa tiễn người tham dự Chiến tranh chủ quyền mặt trời này, có rất nhiều chủng tộc và người liên quan khác nhau. Những nhân viên và người tài trợ thì không cần nói rồi, ngoài ra còn có kha khá Tu La Thần Phật tiêu đi một lượng tiền rất lớn để giữ lấy những chỗ ghế tới cao.
Trong đó, có cả những vị khán giả chỉ cần trông thấy nhau là liền chém giết.
Trong căn phòng nghỉ tràn đầy khói tím, có một người đàn ông đeo băng bịt mắt ngồi xuống.
Người đàn ông bịt mắt nghiêng đi chén rượu, quan sát mặt chén. Bất chợt, màn cao trào trong Game ngày hôm nay được chiếu khắp đoàn tàu rơi vào mắt ông.
Lườm mắt nhìn thiếu niên đang giao đấu với đám quái điểu trong Game, rất bắt mắt, người đàn ông bịt mắt cay đắng lắc lư chén rượu.
(…Tên nhóc này chính là Arjuna của nhóm thần Ấn Độ, đứa con trai yêu quí của Indra đó sao. Nghe nói trong số các Bán thần thì cũng là tồn tại mạnh mẽ hàng đầu, nhưng nhìn qua thì chẳng thấy khí chất gì.)
Không vui vẻ gì lườm về phía màn cao trào Game, người đàn ông bịt mắt--- Phục Hải Đại Thánh, Kouryuu để mặc cho cô gái phục vụ rót rượu cho mình.
Cô gái phục vụ thở dài thay ông rót đầy chén, sau đó nhẹ nói.
“Kouryuu-sama. Mặt mũi đau khổ như vậy mà ngài uống rượu còn thấy ngon sao?”
“Sao đây, đến cách uống rượu cũng phê phán ta nữa à, sao cô thiếu nhạy cảm vậy?”
“Nhưng mà, Kouryuu-sama mọi khi, dù là tiệc trà hay tiệc rượu đáng ra phải vui vẻ hơn mới đúng. Bộ dạng đau khổ không biết được mùi vị rượu ra sao thế này, người tiếp rượu là tôi cũng thấy sầu.”
Xin hãy suy nghĩ cho nhân viên chút đi. Cô gái phục vụ không hề sợ hãi gì nói.
Kouryuu cưởi khổ, nhún vai. Ông mọi khi đúng là vui vẻ hơn thế thật, nhưng hôm nay không có tâm trạng đó.
[Đông tây kim cổ, thích rượu nào cũng được uống thoải mái!]
Bị thứ này lôi cuốn nên mới ra khỏi căn phòng của mình, nhưng không ngờ lại thấy được dáng vẻ oai phong của con trai kẻ thù.
Thà ngồi uống một mình trong phòng còn hơn.
Dù ông mỉa mai như vậy, không uống hết đã bỏ chén rượu xuống, đứng dậy.
Hai loại khí tức ông rất quen, từ từ tiến về phía sau lưng Kouryuu.
Giao Ma Vương Vs Phong Thiên. Chương của huynh muội 2
Hai bóng người vừa mở ra lớp màn trời khói tím vừa lại gần sau lưng Kouryuu.
Kouryuu ngay lập tức thủ thế, nhưng nhận ra là khí tức người quen nên giật mình, quay người lại.
“Gì vậy chứ, còn tưởng ai, hóa ra là đại huynh và Karyou-chan đó hả.”
“Đây là lời ta nói mới đúng. Ngồi uống rượu trong góc bữa tiệc náo nhiệt đâu phải phóng cách nhị huynh chứ?”
“Này này, anh mà cũng nói được thế sao? Anh cũng giống Kouryuu ngồi trong góc uống rượu còn gì!”
Karyou nghe thấy những lời người đàn ông bên cạnh--- người được gọi là đại huynh nói, mới phồng má lên không mấy vui vẻ.
Cuộc đối thoại của ba người mặc dù rất hòa thuận, nhưng cô gái phục vụ đang có mặt lại toát ra mồ hôi lạnh. Đã biết bọn họ là ai, bất cứ ai cũng muốn chạy trốn.
Cả ba đều là những tồn tại mạnh mẽ cổ xưa, từng được gọi là Ma vương.
[Phục Hải Đại Thánh] Giao Ma Vương.
[Hỗn Thiên Đại Thánh] Bằng Ma Vương.
[Thông Phong Đại Thánh] Mi Hầu Vương.
Mi Hầu Vương hiện đã tự xưng là [Tửu Thiên Đồng Tử] ở trong cực đông, ông chính là vị Yêu vương có tiếng tăm nhất tại vùng đất cực đông.
Ba người họ nổi tiếng trước những người khác, là những Ma vương đã cuốn lên [Chiến tranh Thất Thiên] khá là danh tiếng trong Khu vườn nhỏ, đến hiện tại vẫn được lan truyền kì tích.
Dù hiện đã là những [Floor Master] và người trợ giúp giúp hỗ trợ bảo vệ trật tự Khu vườn nhỏ nên mọi chuyện đã lắng xuống, nhưng những lời đồn về họ không bao giờ biến mất.
Cô gái phục vụ mặt mũi căng thẳng, tiếp rượu cho Tửu Thiên Đồng Tử, nói.
“Chuyện ngài Kouryuu và ngài Karyou được mời tới Tàu hỏa tinh linh tôi đã biết từ trước, nhưng không ngờ Tửu Thiên Đồng Tử ngàu cũng được mời tới thế này. Ngài tham dự với thân phận Host phải không?”
“Ừm. Hình như Host của cuộc chiến thứ hai hay thứ ba trong Chiến tranh chủ quyền sẽ là mấy yêu quái cực đông như lão phu. Mặc dù còn chưa quyết định em là Game ra sao… nhưng sẽ không khiến cho người tham dự và khán giả chán được.”
Tửu Thiên Đồng Tử thật thà trả lời một cách không ngờ tới.
Cô gái phục vụ cứ nghĩ ông sẽ giữ bí mật thế nên ngạc nhiên đến trợn tròn mắt.
Nhưng Bằng Ma Vương bên cạnh thì trên trán nổi gân xanh, lườm về phía Tửu Thiên Đồng Tử.
“…Đại huynh. Chuyện này không thể nói cho người ngoài được. Chúng ta phải giữ bí mật.”
“Ể!?”
“Hả!?”
“Thật sao chứ!??”
“Tất nhiên rồi, mà sao cả nhị huynh cũng ngạc nhiên thế hả!? Đừng nói là nói cho người khác rồi nhé!?”
Karyou-chan trên trán càng nổi nhiều gân xanh hơn mà trách móc họ.
Kouryuu rời mắt đi, nhìn về phái xa xăm. Dường như đang nhớ lại chuyện đó.
Ủ rũ trùng vai xuống, Karyou-chan lườm mắt nhìn cô gái phục vụ trong vẻ mặt tức giận.
“…Cô cũng biết rồi đúng chứ, những lời vừa rồi không được lan ra ngoài. Nếu như lộ ra, không chỉ có bọn ta, ngay cả chủ của cô cũng mất mặt.”
“Tôi, tôi biết rồi.”
Cô gái phục vụ đứng thẳng người, nghiêm túc đáp lại.
Chiến tranh chủ quyền mặt trời bên trong Khu vườn nhỏ của các vị Thần cũng là Gift Game thuộc cấp bậc cao nhất. Nếu như để lộ thông tin, ngay cả chủ của cô là Shiroyasha cũng mất mặt.
Bằng Ma Vương nhìn về phía cô với hàm ý như vậy… Bất chợt, như thể nhớ ra chuyện gì đó, cô giật mình nói.
“…Ừm? Mà phải rồi, hình như cô được thăng chức làm chủ cửa tiệm chi nhánh [Thousand Eyes] ở khu nam rồi mà, thế nên không phải hộ trợ nhị huynh nữa? Tại sao lại ở đây?”
“Đó… chuyện đó,”
Cô nhân viên mặt mũi tối sầm lại.
Kouryuu có hơi xấu hổ, lại gần Bằng Ma Vương thì thầm.
“A, chuyện đó… cơ bản là khách hàng đều bị [Lục Thương] cướp mất, cô ấy bị quở trách nên quay lại khu đông. Giờ thì được điều đến cửa hàng trong [Tàu hỏa tinh linh] cùng huynh.”
“A, vậy sao.”
Ra là cô nhân viên dù được thăng chức thành chủ cửa hàng nhưng đã trở lại thành tiếp viên tàu hỏa.
Nữ tiếp viên đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị chế nhạo, đóng chặt miệng nhẫn nhịn.
“Thật xấu hổ, coi bộ tôi không đủ khí độ để đảm nhiệm cửa hàng hai nữ thần. Thế nên giờ phải tu luyện, chịu nhục học trộm bản lĩnh của [Lục Thương].”
“Ha ha, ý chí này rất đáng khen. Bị Community kém hơn đùa giỡn trong lòng bàn tay đúng là đáng xấu hổ, nhưng đây là nghĩa vụ của kẻ thua trong chiến tranh xã hội. Cố mà học hỏi Community tầng dưới nhiều vào.”
“Này này, đừng ác ý thế chứ Karyou.”
Cho dù bị Tửu Thiên Đồng Tử ngăn lại, nhưng Bằng Ma Vương vẫn không rút lại nụ cười trên miệng.
Kouryuu cười khổ, trùng vai xuống.
Đang định để giúp cô tiếp viên mà kể ra chuyện Karyou-chan trong quá khứ đã thua đối thủ kém mình ra sao---