Cái gọi là đạo đức nghề nghiệp ấy chẳng qua chỉ là một mớ lý thuyết suông đè lên đầu người khác thôi . Điều quan trọng là mình biết rằng những gì mình làm không đi ngược lại với quan điểm sống của mình (và xã hội) là ok.
Năm nào cũng ghé Văn Miếu kính viếng các bậc trưởng thượng, vẫn còn có thể ngẩng cao đầu nhìn các cụ thì... ai nói gì mặc họ .
1 tình yêu nảy nở - 2 người đèo nhau trong đêm
Bỗng xe đạp cán đinh , sút sên ... Bla, Bla Bla Bla
Lúc này bạn thằng bạn học chạy xe máy ngang qua , ngỏ ý giúp đỡ - MC từ chối kịch liệt nhưng đường về xa xăm - người nhà bạn gái lại lo lắng
Nhắm mắt gật đầu cái rụp ...
Sáng ra ....
.......
...............
...................
.........................
..............................
... Mất trinh Hết chuyện
1 đoạn đối thoại trích từ Camera của thằng bạn thân trong đêm đó
"Này thì xe đạp này ... *roẹt*
Này thì đèo nhau trong đêm này ... *tận gốc*
Này thì cưỡi này ...*lút cán*
Tên nào thích thì cứ hú - ta kể cho nge cả câu chuyện
Những lời nói ấy như đâm thủng trái tim cô ấy. Thật không thể nào! Thật không thể nào như thế được! Cô ấy nghiến răng, tay nắm chặt hình nắm đấm. Từ người cô ấy bốc lên một làn ám khí. Một làn khí không lạnh đến mức nổi da gà mà là một làn khí nóng hừng hực như lửa cháy. Hai hàm răng cô ấy nghiến chặt đến mức như thể bất cứ cái răng bị lệch nào cũng sẽ bị vỡ phần trồi ra. Móng tay cô ấy bấu chặt vào bàn tay như chuẩn bị kéo lột phần da ngay khi 10 đầu ngón tay di chuyển. Đồ quỷ sứ! Đồ khốn nạn! Đồ đê tiện! Đò giả dối! Quân dối trá! Quân bất nhân! Vậy mà anh dám lừa gạt tôi. Anh đã nói rằng dù gì xảy ra anh cũng sẽ tin tôi, anh cũng sẽ bảo vệ tôi, anh sẽ che chở cho tôi. Để rồi cuối cùng, sau 1 năm trời, anh lại bỏ rơi tôi thế này đây? Tôi đã làm gì sai? Tôi chỉ giúp anh bạn cùng lớp cách để nể tình cô bạn mà cậu ấy thầm yêu mà thôi. Tại sao anh lại có thể đối xử đối với tôi nhẫn tâm như thế?
Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu. À, phải rồi. Là con nhỏ. Đúng! Chính nó là nguyên nhân tất cả sự việc này. Tao đã nghi ngờ mày từ lâu khi anh ấy nhìn mày với ánh mắt như ảnh đã nhìn với tao. Con mắt thực sự của người đàn ông khi nhìn phụ nữ. Tao không biết mày làm cách nào nhưng tao thề, mày cướp bạn trai tao thì tao sẽ không để yên cho mày. À, phải rồi! Còn thằng khốn kia nữa! Chính nó, chỉ vì nó làm mình mất tập trung một tí để rồi mắt mình rời xa anh ấy. Không ngờ thằng đó với con kia cùng một ruột. Dám cướp người yêu của bà hả? Rồi chúng mày cũng sẽ tới số thôi. Giải quyết xong chúng mày, tao sẽ được đoàn tụ với người yêu của tao mãi mãi.
À, đúng rồi, phải rút kinh nghiệm lần này. Để anh ấy nhìn thấy đứa con gái nào nữa thì phiền phức lắm. Anh ấy tuy không phải là loại thích trăng hoa nhưng vấn đề chỗ không ai biết trước được. Liệu có con nào đó đủ đẹp để quyến rũ chàng sao? Không, không, không được nghĩ tiêu cực như vậy. Phải tự tin vào chính bản thân mình lên. Mình phải là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong mắt anh ấy để anh ấy yêu lại mình. Hi hi hi...
Nhỏ đó đang nhớ lại thời ngày xưa, thời vàng trẻ 2 người đang yêu nhau say đắm. Mỗi chiều tan học về, chàng đều đèo nhỏ về trên chiếc xe đạp thời ba cấp. Thật lãng mạn làm sao. Thời bây giờ, giới trẻ toàn phóng xe máy vòng vòng, đua đòi xe này xe khác. Nhưng, anh ấy thật là khác làm sao. Không như những đứa trẻ thích đua đòi này nọ, anh ấy giản dị và khiêm tốn biết chừng nào. Đối với anh ấy, đi xe đạp như tập thể dục vậy. Sau mỗi lần chạy xe, người anh ấy ướt đầy mồ hôi. ~Hít~ Ôi, người mồ hôi của người đàn ông khỏe mạnh sao nó quyến rũ và ấm áp thế. Tuy có mùi có hơi chua tí nhưng nhỏ cảm nhận thấy được hơi gió thổi ngược chiều khi anh ấy đi xe, mùi của hàng bán xôi anh ấy thường đi qua để ăn sáng... Nhưng đặc biệt nhất là, anh ấy không có mùi khói bụi của đường phố đông đúc. Anh ấy khá là rành đường xã, thừong xuyên chọn đường hẻm, đường thưa để tới trường. Phải nói mùi của anh ấy thật đặc trưng làm sao, một mùi hương của sự trong lành, hầu như không hề có sự ô nhiễm của thành phố.
Nhỏ đứng giữa đường, tay cầm đôi dép, đầu thì cứ ngước lên trời, hồi tưởng gì những gì đẹp nhất về người ấy...
không ngờ từ một người chuyên viết bựa cậu lại có thể chuyển sang giọng văn của bọn con gái mới lớn vậy
có điều đọc đoạn đầu hơi sờ sợ
Hai hàm răng cô ấy nghiến chặt đến mức như thể bất cứ cái răng bị lệch nào cũng sẽ bị vỡ phần trồi ra. Móng tay cô ấy bấu chặt vào bàn tay như chuẩn bị kéo lột phần da ngay khi 10 đầu ngón tay di chuyển. Đồ quỷ sứ! Đồ khốn nạn! Đồ đê tiện! Đò giả dối! Quân dối trá! Quân bất nhân! Vậy mà anh dám lừa gạt tôi
tự dưng liên tưởng tới mirai nikki
nhưng cậuviết nhập vai lắm đấy chứ gì chứ biểu mình viết cái đoạn dưới đây là bó tay
. Sau mỗi lần chạy xe, người anh ấy ướt đầy mồ hôi. ~Hít~ Ôi, người mồ hôi của người đàn ông khỏe mạnh sao nó quyến rũ và ấm áp thế. Tuy có mùi có hơi chua tí nhưng nhỏ cảm nhận thấy được hơi gió thổi ngược chiều khi anh ấy đi xe, mùi của hàng bán xôi anh ấy thường đi qua để ăn sáng... Nhưng đặc biệt nhất là, anh ấy không có mùi khói bụi của đường phố đông đúc. Anh ấy khá là rành đường xã, thừong xuyên chọn đường hẻm, đường thưa để tới trường. Phải nói mùi của anh ấy thật đặc trưng làm sao, một mùi hương của sự trong lành, hầu như không hề có sự ô nhiễm của thành phố.